Uy Vũ dò hỏi: "Em có định đi sang Pháp du học không?"
Tịnh Kỳ đáp lại nhẹ nhàng: "Không, em thấy học ở đây rất tốt, không khác gì với bên đó. Đi xa xôi, em thấy rất phức tạp"
"Bên đó có nên giáo dục tốt hơn bên này rất nhiều, cả ba và mẹ đều có ý định cho em sang đó để học"
Nhắc đến hai người họ, Tịnh Kỳ thay đổi sắc mặt. Vậy là hai người đó kêu Uy Vũ nói giùm chuyện này à.
Vì chỉ có lời nói của Uy Vũ mới thay đổi được suy nghĩ của Tịnh Kỳ. Cô rất nghe lời anh, chỉ cần một lời anh nói ra, cô đều suy xét, nếu thấy hợp lý sẽ làm theo
"Thứ nhất, em không muốn du học, em muốn ở cùng bà nội. Thứ hai, em sẽ không để Nghi Thư ở đây một mình, em muốn được ở cạnh và chăm sóc em ấy. Nếu anh mà là em thì anh có nỡ lòng để người yêu mình cô đơn không. Em không thích yêu xa"
Dứt lời, Tịnh Kỳ bỏ đi một mạch, không thể nói chuyện với Uy Vũ nữa. Chính anh ấy làm tâm trạng cô buồn, tự nhiên hôm nay lại nhắc đến chuyện này
Uy Vũ trở về nhà, anh đi ngang phòng khách thì bắt gặp ba đang đọc báo. Định đi qua luôn thì ba gọi lại
"Có chuyện gì sao ba?"
"Con mới từ bên ba nội về hả?"- Ông Tô nghiêm túc hỏi
"Dạ, mà có chuyện gì vậy ạ?"
Vẻ mặt trầm trọng của ông Tô ảnh hưởng ít nhiều đến Uy Vũ. Anh cau mày, không biết ba có chuyện gì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-chi-tu-cai-nhin-dau-tien/981336/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.