Ngồi trên xe mà hồn của Nghi Thư vẫn còn ở nơi nào đó. Nàng nhìn ra ngoài cửa xe, đôi mắt đầy nét u buồn và cứ thế im lặng suốt chặng đường
Nhìn ánh nắng chiều tà hoà vào những đám mây thật khiến người khác thích thú. Nhưng hôm nay là chuyến đi cuối cùng, nghĩ mãi về một người không thể gặp lại lần nữa
Cố nhắm mắt cho qua, dù sao cũng là duyên trời định, gặp gỡ như vậy cũng đỡ hơn là không. Cho nàng cảm giác biết nhớ, biết thích một người là như thế nào
.
.
.
.
Một tuần sau đó là một bầu trời yên bình, ngày đầu tiên sau chuyến đi thì Nghi Thư vẫn còn thẩn thờ trong lớp. Trong đầu không cón gì ngoài hình ảnh người con gái ấy
Rồi dần dần cũng không còn nhớ nữa, nàng vui vẻ trở lại như mọi ngày. Vì nàng biết cho dù có nhớ hay tương tư thì cũng chẳng có ích gì
Người ta ở môi trường rộng lớn kia chắc là đã có người yêu còn không thì cũng có crush, làm gì có cửa tới mình mà ngồi đây nghĩ ngợi chuyện xa vời không có kết quả
Hôm nay có hai ba trường đại học xuống để tư vấn tuyển sinh. Cái chuyện này đáng lẽ ra phải có trước khi đi đến mấy trường đại học kia
Tất cả học sinh trong trường nhốn nháo cả lên vì mấy anh chị sinh viên. Còn Nghi Thư thì không mấy quan tâm, lát cũng đến lớp nàng tư vấn chứ gì
Nàng vẫn chú tâm làm bài tập và mặc kệ mọi thứ xung quanh đang diễn ra như thế nào. Một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-chi-tu-cai-nhin-dau-tien/981311/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.