Hoá ra Trang Anh phũ phàng với mình là do mẹ đã gặp cô ấy.
Hoàng Minh Kiệt thật lòng với Trang Anh nhưng anh lại quên mất rằng mẹ mình có khả năng sẽ phản đối chuyện này.
“Tốt đến nỗi cấm đoán tình yêu của con trai mình ư?”
Thằng con trai mình bị đứa con gái kia mê hoặc đến mụ mị đầu óc luôn rồi. Tức giận, bà Thanh Mai to tiếng hẳn:
“Anh cho rằng mẹ làm thế là sai?”
Hoàng Minh Kiệt dám chắc một điều rằng mẹ mình đã nặng nề và khắt khe với Trang Anh nên cô ấy mới đẩy anh ra xa. Một chút thất vọng, Minh Kiệt tiếp tục than trách:
“Con không hiểu vì sao mẹ lại có thể tự ý đi gặp cô ấy và yêu cầu cô ấy rời xa con.”
“Mẹ có biết mẹ làm vậy cô ấy…”
Nổi giận, bà Thanh Mai cắt ngang lời con trai:
“Vậy thì đã sao?”
“Mẹ không chấp nhận loại phụ nữ như cô ta làm con dâu. Nó chỉ muốn đeo bám và muốn con trai mẹ nuôi con tu hú thôi. Thứ đấy có tốt đẹp gì đâu.”
“Mây tầng nào thì gặp tầng đấy! Nó không xứng với con.”
Bây giờ thì Hoàng Minh Kiệt đã hiểu câu “mây tầng nào thì gặp tầng nấy” mà Trang Anh đã nói lúc đấy. Thì ra mẹ anh đã chê bai cô không xứng với anh.
Lồng ngực nhấp nhô, Minh Kiệt không dám hình dung ra cuộc gặp gỡ giữa hai người họ. Chắc lúc ấy Trang Anh đã bị mẹ mình tác động, nhồi nhét những thứ….
Một chút anh cũng không dám thử tưởng tượng.
Khẽ lắc đầu vài cái, Minh Kiệt dùng tất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-chi-dai-gia/1723254/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.