Cảm giác không khác gì đôi vợ chồng son, cả hai luôn dành sự quan tâm săn sóc cho đối phương. Riêng mỗi Trang Anh vẫn không biết rằng trái tim mình đã dần đốn ngã trước Hoàng Minh Kiệt.
Ở đây làm khách một buổi sáng cô đã phần nào hiểu rõ cuộc sống độc thân của anh chàng. Cấm không cho Trang Anh đụng vào bất cứ việc gì, lệnh cô ngồi yên trên sofa xem Tv, còn anh ra ngoài mua đồ. Phụ nữ mà đến kỳ thường mệt mỏi Minh Kiệt giành luôn việc, tôn Trang Anh thành bà hoàng để mình cung phụng phục vụ một ngày.
Đống chén dĩa còn nằm im đó, Trang Anh xắn tay vào rửa ngay. Tuy nhiên có một trở ngại là kệ bát dĩa lại nằm trên cao. Căn bản cô không với tới.
Khiếp! Hoàng Minh Kiệt cao thế?
Tầng bên dưới cô còn sắp lên được chứ tầng trên nhón chân lên chưa chắc đã tới.
Đảo mắt tìm cái ghế thấp thấp rồi leo lên, có điều cô gái lại quên mất rằng mình còn đang mặc áo của Minh Kiệt. Ngắn cũn và hớ hênh nếu cứ nhón lên cao, chả mấy chốc lại lộ hết ra. Khom người lấy vài cái dĩa sứ nên lộ luôn bên trong.
Bỗng từ phía sau có hai bàn tay áp vào hông cô rồi ôm chặt.
Giật bắn người, Trang Anh khẽ a một tiếng. Rồi khi ngửi được cái mùi quen quen, chẳng cần đoán cũng biết đó là ai. Mặt lại ửng lên khi bị cậu chàng nhấc bổng lên như một món hàng.
Đặt người xuống, Minh Kiệt nghiêm mặt quát:
“Người ta đã dặn ngồi yên mà còn không chịu nghe.”
“….”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-chi-dai-gia/1723247/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.