Cất gọn vài mẫu thiết kế mình vừa vẽ ra cho vào cuốn tài liệu Trang Anh ngồi bóp liên tục vào trán. Lỡ hứa với ba mình là sẽ đưa Hoàng Minh Kiệt đến nhà chơi. Nhưng đã qua một ngày rồi mà cô vẫn chưa liên lạc với anh. Còn rất bối rối về chuyện Hoàng Minh Kiệt hôn mình. Trằn trọc không tài nào ngủ được, chợp mắt được một lúc lại nghĩ đến anh chàng. Trang Anh cho rằng Hoàng Minh Kiệt đang ám ảnh cô mỗi ngày. Tình trạng cứ liên tục như thế này, sớm muộn rồi người cũng rã ra thôi.
Công việc, gia đình đã đủ mệt rồi bây giờ còn thêm cái bóng Hoàng Minh Kiệt. Thực muốn xách vali bồng con quay lại nước Anh vài tháng cho đỡ đau đầu.
Từ hôm ấy Minh Kiệt phấn chấn hơn hẳn, hăng say làm việc và đôi lúc vừa ngồi cầm tài liệu vừa cười như một gã điên. Đồng đội trêu anh dạo này biết yêu rồi nên cả ngày mới không khép miệng lại được.
Chiến thuật từ từ tấn công lại có hiệu quả khi Trang Anh không chán ghét anh chạm vào nữa.
Đây có phải là dấu hiệu nàng đang dần chấp nhận và cho mình một cơ hội không?
Nếu Trang Anh đang ngầm đồng ý rồi vậy thì mình tiếp tục tiến triển thêm một bước nữa.
Nói là làm Minh Kiệt dậy sớm làm đồ ăn sáng cho Trang Anh rồi đưa đến tận Hathor. Mới 8 giờ kém anh đã đứng trước cửa đợi người. Đồn cảnh sát cách chỗ này có 5 phút đi xe máy nên chả lo đi trễ.
Cứ tưởng rằng hôm nay mọi thứ sẽ xoay theo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-chi-dai-gia/1723244/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.