“Nhìn cô phờ phạc thiếu sức sống thế?”
Đặt cốc cafe trước mặt Trang Anh, Timothy ân cần quan tâm đồng nghiệp.
“Mất ngủ à?”
“Cám ơn. Tôi hơi mệt.”
Hôm qua uống nhiều rượu như thế giờ cơn nhức đầu cứ kéo đến, cổ họng khô lại và có những cảm giác khó chịu. Đặc biệt là rất buồn ngủ, dù bây giờ đã 10 giờ hơn. Cầm cốc cà phê thơm lừng ấy lên Trang Anh thưởng thức ngay trước khi mùi hương bay khắp trong phòng làm việc.
Cái vị đắng đắng nơi đầu lưỡi khi mới khẽ chạm vào chất lỏng màu nâu, rồi một chút ngọt khi đã nuốt xuống cổ. Tất cả như hòa quyện cùng với nhau cứ khiến người ta phải ngất ngây.
“Chà. Cà phê của anh pha ngon lắm.”
Trang Anh cảm thấy như được nạp năng lượng, tinh thần sảng khoái hẳn.
“Bạn trai của cô là phi công à?”
“Không ngờ Hàn Lâm Trang Anh lại thích mấy anh chàng nhỏ tuổi hơn.”
Phụttttt
Ngụm cà phê từ trong miệng cô gái phun ra bắn tán loạn trong không khí rồi dính vào cái áo màu be Timothy đang mặc. Cả hai cùng đưa mắt nhìn vào mảng áo bị ướt. Mắt trợn cả lên.
“….”
Biết mình vừa có một hành động khiến đối phương muốn xách dao chém người. Trang Anh vội vàng mở túi xách lấy cái khăn tay và lau đi hết những vết bẩn do mình tạo ra. Rối rít nói:
“Xin lỗi. Tôi không cố ý.”
Mặc cái áo mới đi làm, chưa có ai khen mà con bé này làm cho bẩn rồi. Thật là.
“Cô có biết đây là thiết kế có một không hai trên thế giới không?”
“Tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-chi-dai-gia/1723227/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.