Mơ màng nghe được tiếng người đang gọi mình tỉnh Trang Anh cố mở mắt nhìn xem đó là ai. Hình ảnh phác thảo gương mặt của Hoàng Minh Kiệt từ mờ đến rõ nét đang hiện ra trước mắt. Trang Anh cười hề hề:
“Hi. Minh Kiệt. Chàng cảnh sát đẹp trai của tôi.”
“Anh cảnh sát đáng yêu sao lại ở đây thế?”
“….”
Rượu vào lời ra. Hoàng Minh Kiệt không ngờ lúc bà chị gái say xỉn lại buông thả bản thân, nói năng lung tung, hư hỏng như vậy.
“Trang Anh. Về nhà nào! Chúng ta về nhà.”
Ngồi hẳn xuống một bên cái người say quắc cần câu kia. Minh Kiệt lay lay thân thể mềm oặt của Trang Anh. Cứ tưởng bà chị sẽ ngoan ngoãn đứng dậy, ai ngờ lại sà vào lòng Minh Kiệt làm loạn. Vòng tay siết chặt cần cổ anh, ôm lấy không chịu buông. Lại còn cựa quậy giống kiểu làm nũng khiến hai khối đầy đặn cứ ma sát và lồng ngực anh.
Giật bắn mình trước sự đụng chạm nay Hoàng Minh Kiệt cắn răng chịu đựng. Hai khối thịt to tròn ấy cứ ép vào người, anh không dám động đậy. Nếu không bản thân sẽ chẳng kiềm chế và trỗi dậy bản năng nguyên thuỷ của đàn ông.
Là con trai nhưng anh lại thấy ngại ngùng trước mấy hành động này của Trang Anh, vành tai đỏ lên một chút.
Vừa ngại vừa khó thở, Minh Kiệt vỗ vỗ lên vai Trang Anh dỗ cô thả lỏng tay ra. Mãi một hồi cũng chịu tách ra. Anh lại dỗ Trang Anh đứng dậy ra về. Nhưng bó tay.
Hết cách khi bà chị chỉ phồng má, lắc đầu rồi lại rúc vào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-chi-dai-gia/164173/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.