Tiêu Nhược Thiên ánh mắt mê ly nhìn Mộ Kiệt, bởi vì ham muốn mà hai gò má đỏ ửng lên, bờ môi được hôn có chút sưng lên. Hết thảy hết thảy, trong mắt Mộ Kiệt mà nói, không hề nghi ngờ, chính là trắng trợn câu dẫn. Những giọt mưa tí tách bên ngoài bắt đầu nhỏ dần, cho đến khi chỉ còn lại những hạt mưa nhỏ đọng lại trên đường cái, đây chính là cơn mưa bớt chợt của đầu tháng 4, những tiếng tí tách đã dần chấm dứt, bầu trời âm u đã dần sáng lên. 
Không khí trong phòng dần dần ấm lên, Mộ Kiệt cúi đầu xuống, hôn lên cái cổ dài bóng loáng của Tiêu Nhược Thiên, đến mức, ô mai giăng đầy người. 
"Ân..." 
Tiêu Nhược Thiên thoải mái rên lên một tiếng, cũng ngẩng đầu lên, mặc cho Mộ Kiệt tùy ý trêu đùa trên cổ của mình. Tay từ sau lưng Tiêu Nhược Thiên hướng ra trước, xoa lên hai khỏa tròn đầy đặn trước ngực Tiêu Nhược Thiên. Tay không ngừng vuốt ve, xoa bóp thành đủ hình dạng, có khi thì dùng lòng bàn tay chạm lên hai điểm nổi lên, mỗi lần đều khiến người dưới thân một hồi run rẩy. "Ah..." Tiêu Nhược Thiên không kiềm chế được mà phát ra tiếng, nàng mở mắt, liền thấy Mộ Kiệt đang vùi đầu ở giữa hai ngực mình, trên đỉnh ngực còn truyền đến cảm giác khoái cảm tê tê dại dại, được người yêu yêu thương mang cảm giác hạnh phúc dâng trào trong lòng Tiêu Nhược Thiên. 
Mộ Kiệt ngậm lấy hạt đậu kia, dùng răng cắn nhẹ, rồi dùng đầu lưỡi đảo qua, giống như là đang một viên kẹo thật ngọt 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-chi-can-ta-va-nguoi/1365348/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.