Mộ Kiệt nằm trên giường vẫn không nhúc nhích, mặc kệ cho những bác sĩ kia khám trên người mình. Nhìn phần bụng của mình toét ra, máu tươi cứ thế tuôn ra, nhuộm đỏ hết cả ga giường. Máu, lòng nàng đau nhói, đau quá, nàng ấy lúc đó có phải chịu đau nhói như thế này? Hắc Khôi ngồi ở bên giường, nhìn khuôn mặt tái nhợt của Mộ Kiệt. Hắn rất muốn biết nữ nhân này là cái loại gì, mà có thể mở to mắt nhìn xem vết thương của mình? Hắc Khôi chỉ là nghĩ thôi cũng đã nổi hết cả da gà. Lại nhớ đến ngày đó nàng ở trong trạng thái điên cuồng, rồi nhìn bộ dáng hiện tại như quỷ này, quả nhiên đúng là quái thai a! Hắc Khôi ngồi ở đó thừ người nghĩ đến, bỗng nhiên cảm thấy nhiệt độ trong phòng thấp xuống, vừa quay đầu, liến thấy được Bạch Phong đứng ngay trước cửa ra vào, gắt gao nhìn mình chằm chằm. Hắc Khôi muốn nói gì đó, lại phát hiện tiếng như bị kẹt lại trong cổ họng không phát ra được, mồ hôi đã thấm ướt đồ.
"Được rồi, giao cho tôi xử lý, anh có thể đi."
Hắc Khôi nhẹ nhàng thở ra, mỗi lần mình đối mặt với Bạch Phong, mình luôn sợ đến như vậy, thật mất mặt a.
"Cô muốn thế nào?" Bạch Phong ngồi ở bên giường, hờ hững nhìn xem Mộ Kiệt, thấy phần bụng Mộ Kiệt tràn máu, có chút nhíu lông mày lại.
"Cô muốn chết phải không?" Âm thanh lạnh lùng của Bạch Phong lại vang lên. Mộ Kiệt nghiêng đầu sang chỗ khác không muốn nhìn khuôn mặt hoàn mỹ của Bạch Phong, bởi vì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-chi-can-ta-va-nguoi/1365344/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.