Đây là lần đầu tiên ta đến phòng của ngươi.” Anh Phác tò mò nhìn mọinơi, phòng hắn cùng phòng nàng không khác biệt nhiều lắm, giống nhau đều là khắc trúc văn, dùng trúc trang trí, tranh chữ trúc, chính là lớn hơn chút.
Từ nơi này có thể nhìn đến Kính hồ cùng với Ấp Thúyđình, bên trái là Nam uyển – Cúc Úy lâu, bên phải là Bắc uyển – ThínhTùng lâu, phía trước là Tây uyển – Thư Ý lâu, đình đài lầu các, đều ởtrong mắt.
Đan Tế Triệt đi đến phía sau nàng, hai tay vòng qualưng nàng, mỉm cười nói: “Mỗi ngày đều là ta đi gọi trùng lười biếngnàng này rời giường, thế nào được đến phiên nàng tới hầu hạ ta, nàngđương nhiên không có tới qua phòng của ta.”
Anh Phác thực tựnhiên hướng sát tới trên người hắn, hai tay đặt lên cánh tay hắn. “Đờinày ta đều sẽ là trùng lười biếng, không có khả năng sẽ có một ngày cầncù làm việc.” Ngửa đầu nhìn hắn cười, nàng có ý ám chỉ.
Ôm chặt nàng, hắn ha ha cười, “Ta cho phép nàng lười biếng cả đời.” Dù sao hắnsớm đã có chuẩn bị tâm lý chính mình là mệnh lao lực, huống hồ để nàngmệt, hắn cũng luyến tiếc.
Nghe ra yêu thương trong lời của hắn, nàng ngọt ngào cười, “Ta là hạ nhân ngươi là chủ nhân, thân phận phânbiệt.” Đem toàn bộ vấn đề xem xét rõ ràng, đợi thời cơ tốt sẽ nói trọngđiểm.
“Ta không ngại.”
“Ta là cô nhi không cha không mẹ, ngươi là đại thương nhân có tiền có thế, môn không đăng, hộ không đối.”
“Câu『 môn đăng hộ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-chang-roi-nha/1913567/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.