“Máu?” Hắn vội vàng cúi đầu nhìn, nguy rồi! “Ngươi nhìn lầm rồi, đây là nước không phải máu.” Hắn trợn mắt nói dối.
“Là máu, vừa rồi lúc ngươi tiếp cận ta, ta đã ngửi được mùi máu.” Thấy qua người chết nhiều, nàng đối với mùi máu tươi thực mẫn cảm, muốn lừagạt nàng rất khó. “Ngươi tốt nhất nhanh đi thay quần áo, mùi máu tươitrên người ngươi rất nặng.”
Đan Úy Hạo thấy nàng đến gần, hắnkhông khỏi lui nhanh một bước, không dám thừa nhận trong lòng hiện lênlà kinh ngạc, cùng với hơi hơi khủng hoảng.
“Ngươi rốt cuộc là ai?”
“Nha hoàn Đông uyển, ta nói rồi.”
“Ngươi không đơn thuần.” Vẻ mặt lạnh lùng, ánh mắt kiêu căng, khônggiống như là nha hoàn bình thường, trong mắt hắn nổi lên đề phòng.
“Ngươi cũng không đơn thuần.” Ngữ khí một chút, nàng quay đầu nhìn vềphía kính hồ gợn sóng, ngữ khí lạnh nhạt nói: “Không, phải nói toàn bộĐan phủ cũng không đơn thuần, nơi này giấu một cái bí mật.” Khóe miệngcủa nàng gợi lên một chút tươi cười thần bí.
Hắn phút chốc giữ chặt cánh tay của nàng, lạnh giọng hỏi: “Ngươi là ai?”
“Ngươi là ai?” A, vuốt râu ngoài miệng con hổ, nàng thật sự là cànglúc càng lớn mật. “Đan phủ nhị thiếu gia? Đại phu? Hay là……” Nhắm mắtlại đến trên người hắn ngửi một chút, mở mắt ra, trong mắt của nàng đựng ý cười. “Giết heo ?”
Trong mắt hiện lên một tia ngạc nhiên, hắn hơi thả lỏng tay.
“Ngươi rốt cuộc biết cái gì?”
“Ta cái gì cũng không biết, ta chỉ là hạ nhân, chuyện trong lòng ngươi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-chang-roi-nha/1913550/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.