Edit: Đình & Beta: Phong Vũ
Vốn chuyện ở kiếp trước đã xảy ra từ lâu, lúc này trí nhớ cô cũng mơ hồ không rõ.
Thế nhưng lúc này nhìn thấy Lệ Diễn, cô lại nghĩ đến chuyện tâm trạng anh khi đó thế nào nhỉ? Lúc cô hôn sát thần, anh có cảm xúc như thế nào?
Chán ghét? Chắc vậy đúng không? Thế nên sau đó mỗi lần gặp cô sắc mặt anh đều không tốt. Đến mức đôi khi Mục Ảnh Sanh cũng không hiểu rốt cuộc mình đã làm gì để Lệ Diễn ghét đến thế.
Không hiểu sao cô lại thấy khó chịu, Mục Ảnh Sanh nhìn Lệ Diễn càng lúc càng tiến đến gần môi mình, vốn muốn tránh đi, nhưng không biết ma xui quỷ khiến thế nào cô ngẩng đầu lên.
Hai bờ môi vững vàng chạm vào nhau.
…
Mục Ảnh Sanh cũng không thẹn thùng, cô nhìn vào mắt Lệ Diễn, chỉ cần trong mắt của đối phương có một tia ghét bỏ thôi, cô sẽ lập tức đẩy anh ra.
Thế nhưng trong mắt của Lệ Diễn không hề có tia ghét bỏ nào, cô muốn nhìn rõ tâm tình anh qua đôi mắt đó, nhưng lại không có thu hoạch gì.
Cô hơi nhíu mày, vô thức cắn môi, quên luôn trạng thái của hai người lúc này.
Hành động của cô vô tình lại làm nụ hôn trở nên nóng bỏng hơn, mặt Mục Ảnh Sanh rốt cuộc cũng đỏ ửng.
Tim đập vô cùng nhanh, cô có chút khẩn trương, tay chân dư thừa không biết nên đặt ở đâu. Cảm giác này còn căng thẳng hơn cả lần thử vai đầu tiên ở kiếp trước.
Cô muốn đẩy anh ra, muốn thoát khỏi “bùa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-chang-quan-nhan-dang-ghet/769413/chuong-89.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.