Edit: Lê Phương Anh & Beta: Phong Vũ
Sao có thể chứ? Sát thần tôn quý này không phải thích nhất là đối nghịch với cô sao? Vậy mà cũng sẽ lên tiếng bảo vệ cho cô? Nghe Lý Đan Như nói cô như vậy, anh ta không hề có suy nghĩ gì sao?
Lệ Diễn xoay người nhìn sang phía Mục Ảnh Sanh: “Anh trai cô ta cầm dao đâm cô? Còn định cưỡng hiếp cô? Cô có báo cảnh sát không?”
Mục Ảnh Sanh không rõ ý của Lệ Diễn là gì, nhưng cũng tương đối phối hợp lắc đầu: “Không.”
“Vậy giờ báo cảnh sát ngay đi.” Giọng Lệ Diễn rất lạnh. “Không chỉ báo tội cưỡng hiếp không thành mà còn phải báo cả tội tấn công quân nhân.”
Bên này Lý Đan Như rốt cuộc không kiềm chế được: “Dựa vào cái gì chứ?”
Lệ Diễn căn bản không có nghĩa vụ phải trả lời vấn đề của chị ta, anh nhìn Mục Ảnh Sanh, ánh mắt chất chứa trách nhiệm và cả một chút đau lòng mà chính anh cũng không chú ý tới: “Bình thường không phải cô rất lợi hại sao? Sao việc thế này lại xử lý không tốt?”
“…” Mục Ảnh Sanh còn chưa kịp mở miệng, Lệ Diễn đã lấy di động ra, dường như muốn bấm số của ai đó.
“Cô đừng quên, cô là quân nhân. Đối phương dám làm chuyện như vậy với cô, chính là tấn công quân nhân. Rõ chưa?”
Lệ Diễn ngữ khí sắc bén, anh không khống chế được mà lại nghĩ đến tấm bia mộ kia. Nếu không trong tầm mắt của anh, cô bé này sẽ xảy ra chuyện gì ——
Mục Ảnh Sanh cũng không cách nào tiếp lời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-chang-quan-nhan-dang-ghet/769389/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.