Edit: Lê Phương Anh & Beta: Phong Vũ
Mục Ảnh Sanh ánh mắt xa cách, biểu cảm chỉ hận sao anh không mau mau đi ngay đi khiến Lệ Diễn phải nheo mắt lại. Anh vẫn chưa nghĩ đến việc rời đi. Anh bước về phía trước một bước, dáng người cao lớn của anh khiến Mục Ảnh Sanh có cảm giác áp bách bèn lui về sau một bước.
“Thủ trưởng Lệ?”
“Đây không phải trong trường, cô có thể không cần gọi tôi là thủ trưởng.”
“Sĩ quan huấn luyện Lệ ——”
“Tôi nói, nơi này không phải trường học.”
Thật khó hầu hạ mà. Mục Ảnh Sanh lại lùi thêm một bước về phía sau: “Thượng tá Lệ, việc hôm nay rất cảm ơn anh. Tôi còn có việc, không làm phiền anh nữa. Lần sau gặp lại.”
Xoay người, cô bước nhanh về phía trước. Cổ áo lại bị người túm chặt khiến cô không thể không dừng lại.
Lệ Diễn phía sau đã vòng tới trước mặt, chắn đường cô đi. Đuôi mắt anh nhếch lên có phần suy nghĩ: “Cô vừa nói cảm ơn tôi?”
“……”
“Không biết cô định cảm ơn tôi thế nào?”
Cô chỉ là nói một câu khách sáo, Lệ Diễn này hình như hơi lên mặt quá rồi?
Mục Ảnh Sanh còn đang nghĩ cách thoát thân thì điện thoại của Lệ Diễn reo. Tiếng chuông của đối phương là tiếng chuông điện thoại Nokia hồi xưa.
Anh liếc mắt nhìn Mục Ảnh Sanh một cái, sau đó mới nghe điện thoại. Mục Ảnh Sanh vốn định lợi dụng lúc Lệ Diễn nghe điện thoại để chuồn đi, ai ngờ lúc anh gọi tên người bên kia khiến cô phải dừng bước.
“Trị Bình.”
Mục Ảnh Sanh đời trước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-chang-quan-nhan-dang-ghet/769383/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.