Edit: Phong Vũ & Beta: Sakuraky
Tấm ảnh trên bia quả thật là Mục Ảnh Sanh nhưng nhìn lại có nét gì đó khang khác. Trông cô không còn trẻ mà phải xấp xỉ 30.
Lúc anh muốn xem ngày tháng ghi trên bia thì phía sau có người xuất hiện. Anh nghe thấy có người đang gọi anh.
Lúc anh xoay người thì phát hiện có một người đàn ông giống hệt anh đang đứng phía sau. Người đó mặc quân trang, vẻ mặt nghiêm túc. Nhưng trông có vẻ già hơn anh.
Anh lại nhìn về phía trước, người đang đi tới kia anh không biết là ai nhưng có cảm giác rất quen.
“Thưa trung tướng, đã điều tra ra, cô Mục chết không phải là do tai nạn.”
“Anh chắc chứ?” Người mặc quân trang nhìn giống y như anh mở miệng: “ Đã điều tra chưa?”
“Đã điều tra xong. Cô Mục bị người ta sát hại.” Vừa nói, người kia vừa đưa tới tay anh ta một tập tài liệu.
Lệ Diễn nhìn người kia rút tập tài liệu ra, đang muốn tiến lên nhìn thử thì tiếng chuông báo thức vang lên làm anh choàng tỉnh.
Mở mắt ra, nhìn khung cảnh xung quanh, Lệ Diễn bỗng thấy hơi đau đầu.
Anh xoa xoa thái dương, nhất thời không biết tại sao mình lại có một giấc mơ như vậy. Sau khi tỉnh tảo, giấc mộng kia cũng bắt đầu trở nên mơ hồ.
Chữ trên bia mộ, tướng mạo của người đàn ông, tập tài liệu cầm trên tay, tất cả đều nhạt nhòa hết cả.
Lệ Diễn chưa từng trải qua chuyện nào như thế này. Với bản thân anh, anh vẫn luôn kiên định với thuyết vô thần. Vì vậy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-chang-quan-nhan-dang-ghet/769379/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.