Dịch: Thu Hiền & Beta: Phong Vũ
Bầu không khí trong xe có hơi ngột ngạt. Đối diện với ánh mắt sắc bén của Lệ Diễn khiến Mục Ảnh Sanh có cảm giác không có chỗ nào để trốn.
Lệ Diễn xuất thân là bộ đội đặc chủng. Cô muốn lừa được anh thực sự là khó càng thêm khó. Trong lòng Mục Ảnh Sanh chột dạ, âm thầm lùi về phía cửa xe.
Trước mặt cô bỗng xuất hiện thêm một cánh tay, sau đó bắt lấy cánh tay của cô đang đặt ở trên cửa xe và cứ giữ chặt như thế. Khoảng cách giữa hai người rất gần. Cô còn có thể nhìn rõ hàng lông mi cong dài của anh.
Cái tên sát thần này có hàng lông mi thật dài nha~
“Lưỡi bị mèo ăn mất rồi sao?”
Ý thức được bản thân đã bị phân tâm, giọng nói của Mục Ảnh Sanh cũng không còn ổn định nữa: “Thủ trưởng Lệ, những chuyện này hình như không có liên quan gì tới anh thì phải?”
Khi nói ra bốn từ “không có liên quan” cô cũng đồng thời cảm nhận được rõ ràng áp suất không khí trong xe lại thấp xuống vài phần.
Biểu cảm của Lệ Diễn không chút thay đổi và nhìn chằm chằm vào cô, giống như đang cố chấp cần một câu trả lời thỏa đáng. Tay của anh vẫn đặt trên cửa xe, khoảng cách giữa hai người vô cùng gần, gần tới mức mà cô có thể cảm nhận được hơi thở của anh phảng phất ở gần đây.
Mặt của Mục Ảnh Sanh hơi nóng lên, cô ý thức được bản thân dù trùng sinh nhưng vẫn cứ liên tiếp chạy trốn khi đối diện với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-chang-quan-nhan-dang-ghet/769374/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.