Edit: Tam Sinh & Beta: Phong Vũ
Mục Ảnh Sanh nghiến răng, nắm chặt bình nước trong tay. Còn không phải là do cô xui xẻo sao? Nếu không phải do cô xui xẻo thì lúc gọi điện về nhà làm sao lại bị tên sát thần này nghe thấy, cô sẽ bị điều đến đây chạy phạt 10 km?
Ánh mắt Lệ Diễn lạnh lùng quét qua. Cậu tân binh kia liền rụt cổ, quay đầu bỏ đi không nói một lời.
Trong lòng đám tân binh kia như bị chuột cào cấu, tò mò nhưng không dám mở miệng ra hỏi, chỉ không ngừng nhìn về phía Mục Ảnh Sanh.
Mục Ảnh Sanh cũng rụt cổ theo, trong lòng quyết định, lần sau, nhất định phải tránh xa tên sát thần này một chút, càng xa càng tốt.
Lệ Diễn nhìn vẻ mặt biến hóa của cô bé, ánh mắt đột nhiên trầm xuống, quay sang nhìn những người khác.
“Tất cả chú ý.”
Tiếng hô cất lên khiến mọi người thôi nhìn chằm chằm Mục Ảnh Sanh, nhanh chóng đứng lên.
“Nghiêm.” Lệ Diễn nhếch môi: “Quay lại đường cũ. Bên phải quay, bước đều bước.”
Vẻ mặt đám tân binh đau khổ vô cùng nhưng cũng không dám phàn nàn. Không ai dám ý kiến việc nghỉ còn chưa được tới 10 phút. Tất cả đồng loạt đeo balo, quay trở lại đường cũ.
Nhưng lúc đi ngang qua Mục Ảnh Sanh, mọi người đều không nhịn được mà lại liếc nhìn cô.
Cô bé này đúng là xinh thật, đang chật vật như thế mà vẫn rất xinh. Chỉ đáng tiếc là sao hết lần này đến lần khác lại đụng trúng …
Bị Lệ Diễn trừng mắt, tất cả mọi người không dám nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-chang-quan-nhan-dang-ghet/769358/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.