Edit: Tam Sinh & Beta: Phong Vũ
Sáng sớm, nắng len qua ngọn cây, phủ lên người Mục Ảnh Sanh một màu vàng nhàn nhạt. Lúc này, sắc mặt cô có chút khó coi.
Cô quá sơ suất rồi. Mặc dù cô nói tiếng địa phương nhưng giọng địa phương của thành phố Khánh gần giống giọng phổ thông nên rất nhiều người nghe vẫn có thể hiểu được. Quan trọng hơn là cô nghĩ rằng ở đây ít người, lại là ngày nghỉ, không có người tới đây.
Lệ Diễn có thân hình cao lớn, dáng người cao ngất. Một thân quân trang càng làm nổi bật lên khí thế phi phàm của anh. Mục Ảnh Sanh không hiểu sao lại thấy hơi áp lực.
Đã vậy anh còn tiến lên một bước, đứng trước mặt cô. Khuôn mặt đẹp trai mang theo vài phần sắc bén.
“Cái tôi hiếu kỳ chính là, bạn học Mục đang huấn luyện quân sự thì sao có thể nhìn thấy lãnh đạo đến thăm trường được? Lại còn có thể nghe thấy kế hoạch quy hoạch của thành phố nữa.”
Mục Ảnh Sanh nuốt nước miếng, vô thức lùi một bước, đụng phải thân cây phía sau.
Không có cách nào trả lời câu hỏi của Lệ Diễn, Mục Ảnh Sanh cố gắng bình tĩnh.
“Thủ trưởng, nghe lén người khác nói chuyện không phải việc quân tử nên làm.” Tuy đây là nơi công cộng nhưng thấy người khác đang nói chuyện mà không tránh đi, quả thực là đáng hận mà.
“Nói dối ba mẹ cũng không phải là việc quân tử nên làm.”
Lệ Diễn nhìn thấy trong mắt cô lóe lên vẻ không cam lòng cùng không phục. Nhìn chằm chằm vào cô bé này, anh phát hiện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-chang-quan-nhan-dang-ghet/769356/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.