Edit: Sakuraky & Beta: Phong Vũ
Mục Ảnh Sanh chạy mười vòng xong, hai chân cảm tưởng còn nặng hơn cả đeo chì vào, gần như đã biến thành chân người khác, ngoài tê dại đau nhức ra còn lại không có cảm giác gì.
Cả người cô chẳng khác nào được vớt lên từ trong nước, không chỉ quần áo mà cả đầu tóc cũng ướt nhẹp.
Ban nãy là tới giờ ăn cơm, khi cô chạy xong thì cũng đã quá muộn. Cô vừa khát vừa mệt, may là tới nhà ăn vẫn còn cơm để ăn.
Mục Ảnh Sanh cũng mặc kệ có phải là cơm thừa canh cặn hay không, cứ lấy đại đồ ăn, chọn một vị trí ngồi xuống rồi ăn cơm.
Cô ăn như hổ đói, chẳng màng tới hình tượng. Ăn cơm xong, cũng thấy lại người hơn một chút nhưng chân vẫn còn run run, tay cũng chẳng có tí sức lực nào.
Cô đi thẳng về kí túc xá, vừa đi vừa cảm thấy thể chất của mình còn quá kém. Còn phải tăng cường rèn luyện thêm nhiều. Mới có mười vòng thôi. Mục Ảnh Sanh mày phải mạnh mẽ hơn nữa.
Nhưng hôm nay đúng là chịu không thấu. Cô cố gắng quay về ký túc xá. Vừa sờ đến giường cô chỉ muốn nằm xuống luôn. Tay lại đụng phải một cái túi.
Cô sững người một lúc, cầm túi lên nhìn vào trong phát hiện bên trong đó là tuýp thuốc mỡ giảm đau nhức cơ.
Mục Ảnh Sanh quay đầu nhìn quanh kí túc xá, những bạn học khác đều không có ở đây, cũng không biết là ai đã để thứ này ở đây.
Thiên thần nhỏ nào lại chu đáo đến vậy nhỉ?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-chang-quan-nhan-dang-ghet/769354/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.