🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Edit: Máp Máp & Beta: Phong Vũ

Mục Ảnh Sanh ngồi ngây người trong chiếc xe quân dụng ít nhất một phút. Cô nghiến răng nhìn Nhiếp Trạch ngồi ở ghế trước.

“Oh! Cô em xinh đẹp, không phải vừa rồi em sốt ruột muốn xuống xe sao? Giờ tới rồi sao lại không xuống?

Mục Ảnh Sanh sắc mặt lại càng khó coi. Xuống xe? Tình hình này thì làm sao mà xuống?

Lúc trước ở trên tàu, cứ tưởng hai kẻ buôn người đã bị bắt đi rồi thì cô đã có thể yên tĩnh được. Ai mà ngờ tên Nhiếp Trạch đó lại không biết đã dùng cách gì mà lại đổi được chỗ, xuống chiếc giường tầng dưới đối diện với cô.

Mà không riêng gì anh ta, cái tên Lệ Diễn cũng đổi được chỗ sang chiếc giường tầng trên đối diện với giường của cô.

Cái tàu này cũng không phải là của nhà cô nên cô nhịn. Nhiếp Trạch vẫn không chịu thôi hỏi tên cô, cô không trả lời, anh ta cả một đoạn đường gọi cô là cô em xinh đẹp cô cũng nhịn.

Sau đó, cô đành giả vờ ngủ, không muốn để ý đến hai người họ nữa. Thế nhưng hết lần này đến lần khác trùng hợp thay điểm đến của ba người đều là một.

Trên thực tế, ngay từ lúc nhìn thấy Lệ Diễn lên tàu thì Mục Ảnh đã đoán được 2 người họ cũng đến Nam Kinh như cô. Kiếp trước, Lệ Diễn đúng là luôn ở ở quân khu thành phố Nam.

Từ thành phố Khánh đến thành phố Nam, đi tàu mất 20 tiếng đồng hồ, lúc tới thành phố Nam vừa khéo là 5h sáng.

Vốn cô muốn chờ chuyến xe

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-chang-quan-nhan-dang-ghet/769345/chuong-20.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Yêu Chàng Quân Nhân Đáng Ghét
Chương 20: Có Muốn Anh Bế Em Xuống Không?
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.