Edit: Tam Sinh, Beta: Phong Vũ
Cô thực sự đã sống lại.
Cô một lần nữa trở lại tuổi mười tám, cái năm mà cuộc sống của cô rẽ sang một hướng mới. Sau khi trải qua sự vui mừng khôn xiết, Mục Ảnh Sanh nhanh chóng lấy lại tinh thần.
Lùi lại một bước, cô lấy tay quệt nước mắt, hối lỗi nhìn Mục Quý Hòa: “Ba.”
“A Sanh, con nói đi, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?”
Người đang nằm trên đất kia là cháu ngoại của ông, quần áo nhuộm đầy máu, nhưng Mục Quý Hòa một câu cũng không hỏi qua.
Ông chỉ quan tâm đến Mục Ảnh Sanh, không biết vì sao người luôn luôn mạnh mẽ như cô lại khóc thành như vậy.
“Ba.” Mục Ảnh Sanh bình tĩnh lại, cô chỉ vào Lý Lương Tân, kể lại toàn bộ sự việc, đồng thời đưa cây bút đã ghi âm ra.
“Súc sinh.” Khi ông nghe Mục Ảnh Sanh nói về việc Lý Lương Tân đã làm, Mục Quý Hòa đã cố nén cơn giận, lúc nghe xong đoạn ghi âm, ông không chút nghĩ ngợi giơ chân lên đá Lý Lương Tân một cú.
“A —— ”
Lý Lương Tân vốn đã bị thương ở tay, đang vừa ôm lấy vết thương vừa rên. Bất ngờ bị trúng một cú, cơ thể lăn sang một bên, va vào bàn học của Mục Ảnh Sanh.
Lý Lương Tân đập mạnh vào chiếc ghế ở bàn học. Chân ghế làm bằng gỗ rất cứng, Lý Lương Tân chỉ lo che tay mà không có phòng bị gì, khiến cho thân dưới lại bị đập thêm một lần nữa.
Đau lại càng thêm đau, hai mắt Lý Lương Tân trắng dã, hôn mê bất tỉnh.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-chang-quan-nhan-dang-ghet/769331/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.