Hiếm khi thấy Minh Phù làm nũng, Trần Tự Chu sững sờ trong nửa giây.
Hiểu ra ý trong lời cô, anh giơ tay lên vuốt v e trán cô.
Nóng bỏng một lát.
Khuôn mặt nhỏ nhắn có chút đỏ bừng.
Trần Tự Chu vội vàng ôm ngang cô, bước nhanh vào trong nhà.
Trong phòng mở điều hòa, gió lạnh thổi vào mặt.
Minh Phù co rúm lại, chôn vào lòng Trần Tự Chu.
Da mặt áp sát vào da thịt tr@n trụi của anh.
Cơ thể anh nóng hổi, khiến cho sự tiếp xúc càng thêm dễ chịu.
Minh Phù không thể kiềm lòng mà cọ xát.
Như một chú mèo con.
Ý thức chống đỡ của Minh Phù sau khi nhìn thấy Trần Tự Chu dần dần trở nên mơ hồ.
Tựa vào bả vai anh, cô ngơ ngác nhìn chằm chằm chỗ nhô lên trên cổ anh.
Cuối cùng, nhớ tới chỗ đó chính là đầu sỏ gây nên chuyện tối qua cô bị giày vò.
Lại gần cắn một miếng.
Trần Tự Chu “Shhh” một tiếng, không ngờ Minh Phù bị bệnh còn không ngoan ngoãn.
Anh vỗ mông cô một cái: “Làm gì vậy.”
Minh Phù rụt lại, chậm rãi lên án anh: “Lại anh, hôm qua em, đổ mồ hôi.”
Thấy hai người trở về, Lotus quẫy đuôi mừng rỡ, bò dậy từ dưới đất và tiến đến bên cạnh Trần Tự Chu.
Không đợi hai người quan tâm, Lotus gào lên hai tiếng.
Nó nhảy chồm lên, đầu Lotus va vào bắp chân Minh Phù.
“Lotus.” Trần Tự Chu ôm Minh Phù tránh ra, cúi đầu nhìn nó với vẻ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-cham/3589472/chuong-68.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.