Trần Tự Chu khẽ “A” một tiếng, ném điện thoại sang một bên.
Tiếng la hét phấn khích của Trình Lí cùng với âm thanh chém giết từ loa phóng vào tai Trần Tự Chu, ồn ào không chịu nổi, anh đá một cái: “Khi nào cậu đi?”
Trình Lí bị anh đá lệch một bên, mắt vẫn dán vào màn hình lớn: “Không đi, chơi xong game đã.”
Trần Tự Chu bực mình: “Về nhà cậu mà chơi.”
“Định làm gì, một lát nữa em Phù tới nhà cậu à, sao gấp gáp đuổi tôi thế.”
Trần Tự Chu: “…”
Mẹ nó cậu ta đúng là giỏi ăn nói thật.
Trần Tự Chu giật lấy tay cầm từ tay Trình Lí: “Mau cút đi, đừng làm phiền ở đây.”
“Chết tiệt, con mẹ nó tôi sắp xong rồi mà!”
Trình Lí quay đầu trừng mắt nhìn Trần Tự Chu, người sau nửa ánh mắt cũng không thưởng cho anh ta, mặt lạnh như ai thiếu anh tám triệu, thu dọn tay cầm game và tắt TV.
Anh ta nheo mắt, tỉ mỉ quan sát Trần Tự Chu rồi đưa ra kết luận: “Cậu theo đuổi người ta không thuận lợi đúng không?”
Trần Tự Chu liếc anh ta một cái: “Liên quan gì đến cậu.”
Nghe giọng điệu này, Trình Lí biết anh đã bị từ chối, liền xích mông lại gần, thân mật khoác vai anh: “Nói anh em nghe xem, có chuyện gì? Để tôi chỉ cho vài chiêu.”
Trần Tự Chu chẳng tin Trình Lí chút nào, gạt tay anh ta ra và bước vào bếp.
“Sao? Cậu không tin tôi à? Kỹ năng tán gái của tôi không biết hơn cậu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-cham/3589448/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.