“…”
“Biết rồi, để tôi hỏi thử.”
“…”
“Cúp máy đây.”
Cuộc gọi kết thúc nhanh chóng với vài câu đơn giản. Trần Tự Chu hỏi Minh Phù: “Mệt không? Trình Lí tổ chức một buổi họp, mời chúng ta đến.”
“Không mệt.” Minh Phù vứt vỏ kem vào thùng rác: “Đi thôi.”
Khi đi tìm Trình Lí, họ không đi tàu điện ngầm nữa mà bắt taxi đến thẳng nơi.
Theo số phòng riêng mà Trình Lí gửi, Minh Phù nhìn qua cửa sổ thấy trong phòng riêng tối om, cô sửng sốt: “Ở đây sao?”
Trông có vẻ không đúng lắm.
“Là ở đây.”
Trần Tự Chu và Trình Lí lớn lên cùng nhau, chuyện gì của Trình Lí cậu cũng biết rõ, cậu dặn Minh Phù: “Lát nữa mình mở cửa cậu nhớ che tai lại, đừng vào vội.”
Minh Phù ngơ ngác gật đầu.
Trần Tự Chu để Minh Phù theo sau, đẩy cửa phòng, bước vào một bước.
Đèn phòng riêng bật sáng tức thì, vài tiếng “bùm bùm” vang lên, những mảnh nhựa màu sắc rực rỡ bắn lên không trung rồi chầm chậm rơi xuống.
Trên tường đối diện cửa phòng treo một băng rôn đỏ —
Chúc mừng sinh nhật lần thứ 18 của cậu Trần, chúc cậu mỗi ngày rượu ngon trong tay, mỗi đêm người đẹp bên cạnh.
Trần Tự Chu đứng ở cửa phòng riêng, vẻ mặt bình thản như thể mọi chuyện đều nằm trong dự đoán.
Nhưng khi nhìn thấy băng rôn trên tường, mắt cậu giật giật: “Cái quái gì đây? Quê quá, gỡ xuống ngay cho tôi.”
Trình Lí ném pháo hoa, bước đến bên cạnh cậu,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-cham/3589428/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.