Tô Vãn Vãn vừa tự nhiên đối mặt với ống kính của phóng viên vừa thì thầm với Lạc Thành Dã: “Nhờ anh mà lần đầu tiên em được phóng viên chụp ảnh nhiều như vậy đấy, chắc chắn ngày mai sẽ lên đầu đề cho xem.”
Lạc Thành Dã nắm tay Tô Vãn Vãn, cười tủm tỉm: “Vậy không tốt sao, để mọi người thấy chúng ta xứng đôi cỡ nào.”
“Anh không sợ yêu đương ảnh hưởng đến sự nghiệp của mình hả?”
Lạc Thành Dã lắc đầu, nghiêm túc nói, “Không, bởi vì có em, anh mới càng cố gắng làm việc hơn.”
Dù hiện trường vô cùng ầm ĩ, nhưng giọng nói của Lạc Thành Dã vẫn lọt vào tai Tô Vãn Vãn cực kỳ rõ ràng.
Khi nhìn vào đôi mắt đen láy ấy, Tô Vãn Vãn không nhịn được mỉm cười, cô ngước mắt lên, chăm chú nhìn người trước mặt, cũng nắm chặt tay anh hơn.
Thảm đỏ trải thành một con đường lộng lẫy, Lạc Thành Dã và Tô Vãn Vãn cầm tay nhau nhau, đứng ngay ở lối đi vào thảm đỏ.
Lạc Thành Dã cười nói: “Anh cảm thấy chúng ta như đang tập đi thảm đỏ cho hôn lễ vậy.”
Hai chữ “hôn lễ” nghe như mật ngọt rót vào tim Tô Vãn Vãn, khi bạn và một người đàn ông ở bên nhau, anh ấy lên kế hoạch cho tương lai và tưởng tượng về một lễ cưới, điều đó cho thấy trong lòng anh ấy thực sự có bạn.
“Nếu là thảm đỏ trong lễ cưới, em không muốn đi một cách bình thường như vậy.”
“Ồ? Vậy em muốn đi như thế nào?”
“Anh tự
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-cau-dac-biet-hang-dem/3314320/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.