“Kịch hay á?” Mắt Tô Vãn Vãn sáng rực, làn da trắng nõn của cô càng tôn lên dáng vẻ kiều diễm như hoa đào.
Lạc Thành Dã ngẩn người. Hôm nay Tô Vãn Vãn mặc chiếc váy xanh ombre, ý cười nhàn nhạt nơi đáy mắt quá đỗi quyến rũ.
Thấy Lạc Thành Dã ngẩn người ngắm mình, khuôn mặt Tô Vãn Vãn ửng đỏ: “Trên mặt tôi dính gì à?”
Lạc Thành Dã lắc đầu, nghiêm túc khen: “Không, chỉ là tôi cảm thấy hôm nay em xinh đẹp lắm.”
Nghe thấy lời khen của Lạc Thành Dã, trong lòng Tô Vãn Vãn vui vẻ nhảy cẫng lên hệt như có muôn vàn tinh tú lấp lánh đang nhảy múa.
Chẳng biết Na Na Mỹ và Vu Tư Đồng đã rời đi từ lúc nào, có lẽ vì không đỡ nổi bầu không khí hường phấn này, mà có lẽ cũng do muốn dành khoảng không gian riêng cho đôi chim ri này.
Nhưng khả năng quan sát của một vài người lại không tinh tế được vậy. Một vài vị khách nữ nhận ra Lạc Thành Dã bèn chủ động tiến lại trò chuyện, chưa nói được mấy câu đã có người chủ động xin phương thức liên lạc của anh.
“…” Tô Vãn Vãn không ngờ các quý cô lại trực tiếp đến vậy, cô cố nén cảm giác khó chịu trong lòng, giả vờ ho khan một tiếng rồi quay sang chỗ khác làm bộ như chưa thấy gì.
Phản ứng của Tô Vãn Vãn làm Lạc Thành Dã buồn cười, anh hỏi ý kiến của cô: “Em nói xem có nên cho hay không nhỉ?”
Tô Vãn Vãn ngẩn người, không ngờ Lạc Thành Dã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-cau-dac-biet-hang-dem/3314307/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.