Tôi ngây ngô nhìn người đang chậm rãi bước vào ngay trước mắt. Không ai khác chính là Ngô Thanh Hải- người đàn ông quyền lực và điềm đạm nhất trong căn nhà này. Theo sau chính là mẹ của tôi, quản gia nhìn thấy hai người liền kinh ngạc. Chẳng phải là ngày mai hơn mới về sao? Sao lại về đúng ngay lúc này?. Mặt mài ông tái mét nhìn hai người họ. Cúi đầu hô lớn "Ông chủ, bà chủ đã về rồi!"
Thấy không khí yên tĩnh, quản gia mới nói tiếp. Mục đích là để cho ông Ngô bớt nóng giận khi thấy tôi trong căn nhà này "Thưa ông chủ, hôm nay cô chủ về đây là để chúc mừng sinh nhật của tiểu thư đấy ạ!"
Tôi mỉm cười cúi đầu một cái coi như là lời chào hỏi cho có lệ. Mẹ thấy tôi thì tròn xoe đôi mắt nhưng lại tức giận ngay "Sao mày lại về nhà? Chẳng phải mày nói mày bỏ trốn sao?"
Tôi vẫn chất giọng ấy, vẫn luôn tỏ ra bình tĩnh mọi lúc mọi nơi mặc dù tôi đang run sợ rằng mình sẽ bị đám đàn em của ông ta bắt lấy và thủ tiêu ở một nơi hoang vu nào đó.
"Con đến đấy để chúc sinh nhật em gái mình, như vậy là sai trái sao? Là không được sao?"
Mẹ tôi tức điên người, lại là cái dáng vẻ muốn đánh chết tôi đó. Dù toát lên trên người bộ sườn xám cùng với hoạ tiết nổi bật, trên tay là chiếc áo lông cừu đắt tiền nhưng hành động thì lại quá khác xa với chúng. Mẹ tôi lắc vai tôi một cách mạnh bạo, bà như gào lên "Ai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-ban-than/1714189/chuong-91.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.