Trước khi rời khỏi căn nhà cũ ấy, Triệu bỗng dưng nhìn đến cậu trai trẻ kia "A Hào. Tính cách của cậu rất giống với ông Ngô! Một người điềm đạm và vô cùng bí ẩn!"
"Chú cứ yên tâm. Cháu sẽ không như ba cháu đâu! Một người tẻ nhạt và không một chút tình thương!"
"Tôi mong cậu sau này sẽ trở thành một người chính trực và thành công!"
Cậu quay đầu mỉm cười nhẹ "Cảm ơn chú. Cháu sẽ giúp chú được tự do!"
...
"A Hào, anh nghĩ cách này ổn không?"
"Nếu muốn đối phó với ba anh, chỉ còn một cách như này thôi!"
....
"Muốn chạy xe ngắm gió chiều một lát không?"
"Cũng được!"
Chúng tôi và hắn ngồi trên xe moto chạy dọc theo con đường cao tốc, ngước nhìn những thành phố mọc xen nhau. Thượng Hải thật sự rất xa hoa và phong lưu như chính cái tên của nó. Gió chiều thổi mát rượi làm tóc tôi tung bay. Chợt dừng chân ngay công viên lúc tôi và A Hào cùng chơi sóc Lộ Khiết. Bất chợt tôi nói với hắn "Em nhớ Tiểu Khiết!"
Hắn im lặng không nói gì, khuôn mặt bỗng ngây ra. Chiếc xe moto dừng lại ở công viên cũ. Tôi bước xuống xe rồi đi lại chỗ ghé ngồi. Bao cảm xúc bỗng nhiên ùa về trong trí tưởng tượng của mình. Tôi tự hứa với lòng khi nào kết thúc cơn sóng gió này tôi sẽ đến đón Lộ Khiết, và hơn bao giờ hết chúng tôi sẽ được vui chơi cùng nhau ở rất nhiều nơi chứ không phải là sự nhớ thương nữa!. Hắn trầm tư ngồi trên chiếc xe của mình, trong thật là phong độ.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-ban-than/1714187/chuong-89.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.