Chương trước Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Chương 43 Chương 44 Chương 45 Chương 46 Chương 47 Chương 48 Chương 49 Chương 50 Chương 51 Chương 52 Chương 53 Chương 54 Chương 55 Chương 56 Chương 57 Chương 58 Chương 59 Chương 60 Chương 61 Chương 62 Chương 63 Chương 64 Chương 65 Chương 66 Chương 67 Chương 68 Chương 69 Chương 70 Chương 71 Chương 72 Chương 73 Chương 74 Chương 75 Chương 76 Chương 77 Chương 78 Chương 79 Chương 80 Chương 81 Chương 82 Chương 83 Chương 84 Chương 85 Chương 86 Chương 87 Chương 88 Chương 89 Chương 90 Chương 91 Chương 92 Chương 93 Chương 94 Chương 95 Chương 96 Chương 97 Chương 98 Chương 99 Chương 100
Chương sau
Hắn nói rồi, ngoảnh mặt đi nơi khác không nhìn tôi nữa. Tôi bây giờ mới để ý rằng mình đang mặc váy, đúng thật là đầu óc để đâu không biết. Tự mình làm nhục mình rồi đây mà. Tôi nhanh nhẹn ngồi bắt chéo chân vào nhau, cố lấy lại phong thái ung dung như trước kia. Nhưng cái đứa em gái độc mồm độc miệng kia vẫn cứ trêu ngươi. - Đùi của chị trắng như tuyết ấy! Nó chạy nhanh lại chỗ tôi ngồi, cạ cạ vào chân tôi như đang làm nũng, lấy bàn tay nhỏ ấy chọt chọt vào đùi tôi rồi mỉm cười quay sang hắn. - Anh lại đây đi, đùi chị vừa trắng lại vừa mịn màng. Chạm vào vui lắm! Tôi bất giác đỏ mặt, vội đẩy tay nó ra rồi mắng nhẹ. - Không được! Ai dạy em ba cái trò này hả?? Nó không nói không rằng, chỉ im lặng rồi chỉ tay sang người con trai đang chăm chú láp ráp mô hình đồ chơi cho nó. Nó chu mỏ, dùng cái cặp mắt sáng lấp lánh như viên đạn keo ấy nhìn tôi nói. - Là anh Hào dạy ạ! Tôi nhíu mày, cau gắt với hắn. - Sao dạy ba cái gì không ra hồn vậy? - Cái gì mà không ra hồn? Hắn lắp xong rồi ngắm ngía món đồ chơi đến chán. Đứng dạy chỉnh lại quần áo đang sọc sệch kia rồi cười tươi trêu chọc tôi tiếp tục. - Em nó nói đùi em trắng có sao đâu? Con nít thấy gì nói đó! Em cũng biết mà... - Nhưng... Nó nhảy vào chân tôi rồi ngồi lên đùi tôi, vẫn cứ vô tư chọt chọt vào đùi tôi mấy cái, rồi gờ mặt tôi nhẹ nhàng. - Úi chao, chị Tiểu Như da vừa trắng lại vừa mịn ạ! Hắn bật cười, vội đắc chí. Tôi ném cho hắn một cái lườm rồi bĩu môi một cái. Lộ Khiết vẫn hồn nhiên vui tươi không quan tâm khuôn mặt của tôi lúc này. Nó không thèm để ý tới sự nóng giận của tôi một chút nào hết, vẫn đùa nghịch tóc với cả quần áo của tôi. Vô tư nói. - Chị Như đẹp quá! Sau này em lớn nhất định phải giống chị! Tôi cười bật ra thành tiếng rồi nghĩ ngợi vu vơ. Giống tôi ư? Không biết nên vui hay nên buồn đây! Tôi lại ghét cái gọi là lớn lên, sau này lắm. Nghe nó xa vời vô cùng! Muốn được giống như tôi ư?. Tôi còn ghét bản thân của mình lắm luôn...Sau này, tôi chỉ mong nó vẫn vui tươi, yêu đời như bây giờ chứ không phải là đứa trẻ tầm 15 - 16 tuổi đã biết mùi đời ra thế nào. Tôi không muốn nó u sầu, đau đớn như tôi của lúc trước!. Tuy là cùng mẹ khác cha, nhưng tôi vẫn muốn thứ gì đó khiến cho nó hạnh phúc!. Nó nhìn tôi một hồi lâu, không biết lúc đó tôi biểu hiện vẻ mặt gì làm cho nó mê muội ngắm nhìn. Chắc là khuôn mặt cảm động!. Sự nghĩ ngợi sầu não kia bị ai đó phá nát với trận cười vô cùng lớn. Tôi liếc hắn, gằng hỏi. - Uống thuốc chưa? - Ca ca sao lại cười vậy ạ?? Hắn đi lại gần chúng tôi, chống nạnh nói. - Em không nên giống chị ấy thì đúng hơn, ai đời con gái lại trầm tư ít nói như thế. Lại còn hay trưng cái bộ mặt lạnh lùng kia chứ! Lại còn ngồi y như con trai! - Có tin em đánh anh không?_Tôi ngước nhìn hắn. Hắn chỉ nói thêm một câu nhẹ nhàng. - Nhưng anh vẫn thích điều đó! .......................................................................... Tôi lặng lẽ bước về phòng rồi nằm ể oải trên giường. Không để ý hắn đã vào từ lúc nào, hắn ôm tôi một cái ôn tồn thủ thỉ bên tai. - Lâu rồi anh chưa em! - Anh định dê tôi à?? Tôi quyết chống trả không cho hắn ôm mình, tôi phải giữ giá. Tôi phải giữ thân như ngọc!. Hắn nhíu mày cau có không chịu rời tôi nữa bước. - Cho hun miếng ơi! - Anh bị điên à, muốn cả nhà đuổi cổ hai ta ra ngoài à??... Hắn không thèm trả lời, ép tôi vào tường rồi kéo hai tay tôi lên trên không cho tôi đẩy hắn ra, ngấu nghiến hôn lên đôi môi ấy một cách mạnh liệt. Bao lâu rồi như thể hắn chưa được hôn ấy!. Cắn đôi môi tôi muốn bật máu vẫn không chịu buông, sao hắn cứ thích ăn môi thế nhỉ?. May là phòng này cách âm, với lại khóa trái cửa rồi nên tôi cũng an tâm hơn. Chứ ai vào thì chết cả lũ... Đến lúc sau, khi tôi sắp hết hơi thì hắn mới đành bỏ tôi ra. Mặt tôi giờ hai má đỏ ửng lên, còn hắn thì thở thoi thóp, mặt hắn cách tôi chỉ nửa gang tay. Tôi có thể ngắm nhìn từng đường nét tuyệt hảo trên khuôn mặt ấy một cách dễ dàng, hắn mỉm cười lộ cái má lúm khoét sâu ấy mà nhịp tim tôi muốn nổ tung. Hắn một lần nữa cướp lấy linh hồn của tôi! Hơi thở dồn dập kia tôi có thể nghe rõ ràng. Môi hắn mềm mềm đưa vào mặt tôi một lần nữa, lần này hắn đưa thêm cả lưỡi vào. Tôi trợn tròn mắt cảm nhận cái lưỡi ấy cuốn lấy mình một cách điêu luyện, nó như con bạch tuột mạnh mẽ tiến vào tôi và "ăn" hết những gì bên trong tôi... Chúng tôi chìm vào nụ hôn sâu đậm nhất, tận hưởng đôi môi ấy cuốn chặt lấy môi tôi nhẹ nhàng không quá thô.... Một lúc hắn mới luyến tiếc bỏ tôi ra, loáng tháng tôi thấy mặt hắn ửng đỏ như quả cà chua. Không dám nhìn tôi lấy một cái. Tôi bật cười cố đưa đầu nhìn đối diện hắn nhưng đều bị hắn phớt lờ, hắn im lặng chẳng thèm nói một câu. Hắn chỉ lặng lẽ ngồi xuống giường tôi, không biết tôi đã thấy hắn đỏ mặt bao nhiêu lần rồi nhỉ!
Chương trước Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Chương 43 Chương 44 Chương 45 Chương 46 Chương 47 Chương 48 Chương 49 Chương 50 Chương 51 Chương 52 Chương 53 Chương 54 Chương 55 Chương 56 Chương 57 Chương 58 Chương 59 Chương 60 Chương 61 Chương 62 Chương 63 Chương 64 Chương 65 Chương 66 Chương 67 Chương 68 Chương 69 Chương 70 Chương 71 Chương 72 Chương 73 Chương 74 Chương 75 Chương 76 Chương 77 Chương 78 Chương 79 Chương 80 Chương 81 Chương 82 Chương 83 Chương 84 Chương 85 Chương 86 Chương 87 Chương 88 Chương 89 Chương 90 Chương 91 Chương 92 Chương 93 Chương 94 Chương 95 Chương 96 Chương 97 Chương 98 Chương 99 Chương 100
Chương sau