Bữa tối hôm đó, chúng tôi trò chuyện với ba mẹ khá vui. Lâu lâu lại lời qua tiếng lại nói giỡn với nhau nhiều thứ, lúc ấy ba hắn chỉ cười to khi thấy chúng tôi rất thân thiết với nhau. Tôi còn tưởng rằng, đây mới là gia đình thật sự mà tôi mơ ước của 1 năm trước...Vui vẻ, không quan tâm tới những gì diễn đến, cùng nhau cười đùa vui vẻ, chẳng màn thị phi xung quanh. Nhưng mọi thứ cũng không còn trọn vẹn nữa, đường ai nấy đi. Chỉ ước một ngay tôi có thể cảm nhận được nó một lần nữa, tôi muốn hưởng thụ lại danh phận là một đứa con gái nhỏ tuổi, ở trong vòng tay ba mẹ tôi. Không phải lo nhiều thứ như ở hiện tại!.
Càng nghĩ lại càng nhói đau, nhen nhóm lại nhiều cảm xúc quá khứ. Người trước mặt tôi, không phải ba ruột tôi. Ông ấy, chỉ là người đến sau của mẹ. Cho mẹ tôi được hạnh phúc. Hạnh phúc của danh vọng, địa vị cao sang kia.
...Hôm đó, tôi chỉ biết cười cười nói nói, diễn tròn bổn phận con riêng của vợ. Ba mẹ tôi muốn chúng tôi ở lại nghỉ ngơi, khi nào chán thì về lại nhà cũ cũng không muộn. Chúng tôi chỉ biết ậm ực cho qua chuyện, dù ở đâu bây giờ tôi cũng chả quan tâm. Vì bây giờ, tôi chỉ muốn ở gần bên hắn. Và hắn cũng thế!, người tôi có thể tin tưởng suốt cả cuộc đời.
Khi ở gần nhau, hắn kề vai tôi thủ thỉ to nhỏ bên tai.
- Em cảm thấy khó chịu không?
- Khó chịu gì cơ?_Tôi ngạc nhiên, quay sang phía hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-ban-than/1714149/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.