Sau đó, chúng tôi cũng ít có thời gian đi chơi với nhau. Hắn và tôi tập trung vào việc học nhiều hơn là yêu, khi đã thông dụng và hiểu sâu hết kiến thức. Chúng tôi bắt đầu vào kì thi cuối năm, phải nói đề thi năm nay rất khó nhưng đối với chúng tôi thì là nằm trong hết thảy các kiến thức mà thầy cô giảng dạy mặc dù câu hỏi hỏi những kiến thức sâu sa.
Ai cũng thân điểm, tôi chỉ biết cười gượng không tỏ ra mình là kẻ kênh kiệu tỏ vẻ làm bài được. Khi kì thi kết thúc cũng là lúc chúng tôi thở phào nhẹ nhõm hết cả người. Nghe bảo hắn làm được hết tất cả. Mong rằng hắn có phần thưởng để khỏi phụ công mấy tháng này. Và hắn đã làm được, kể cả tôi. Khi cầm tấm điểm thi trên tay kèm theo phần thưởng giấy khen, nhìn mặt hắn phỡn biết bao nhiêu. Phải nói là hắn hạnh phúc đến nhường nào. Hắn nhìn tôi mỉm cười thật tươi. Nụ cười như mặt trời tỏa nắng.
- Anh không bị ba đuổi ra khỏi nhà rồi!!
- Là sao??_Tôi cười hòa nhíu mày.
- Ba anh nói nếu điểm không cao và không có giấy khen, ba anh sẽ tống cổ anh ra khỏi nhà đó! Nên mấy tháng nay anh chuyên tâm học hành, bây giờ...bây giờ đã hoàn thành ước mơ rồi!!Hichic...:)))
Tôi chỉ bật cười che miệng, nhìn hắn cũng có lúc vui vẻ biết bao nhiêu. Tôi có thể nhìn thấy nơi nhiệt huyết tràn trề khi hắn quyết tâm. Có thể nói, tôi thích cái tính của hắn vì nói được là làm được.
..............................
Khi học kì kết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-ban-than/1714132/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.