* Chát *
Cái bạt tay giáng xuống khuôn mặt tôi. Âm thanh mạnh bạo của cái tát ấy vang lên khắp phòng. Cái tát như ráo nước lạnh ấy là của ba tôi. Ba đã nghe những gì mà tôi nói, ông tức giận khi tôi nói vậy với người phụ nữ của ông ta. Tôi ôm mặt rồi gục xuống, đôi mắt tôi không có một giọt lệ nào cả. Vì mắt tôi đã cạn lâu rồi. Bây giờ nước mắt tôi cũng không có thể nào rơi lần nào nữa...
Ông chỉ vào mặt tôi. Nghiến răng rom róp.
- Tao cấm mày nói với bà ấy như vậy, đồ con bất hiếu!_Ba tôi quát.
- ..._Tôi im lặng.
Bà ta lại lên tiếng với cái chất giọng kinh tởm đó. Dùng cái khuôn mặt tỏ vẻ mình rất đáng thương nhìn ông ấy.
- Anh à, đừng có đánh con chứ...Như vậy là không tốt!
- ... Được rồi, nhưng tao nói cho mày biết. Đây là lần cuối cùng tao ở đây, sắp tới tao phải đi Mỹ với bà ấy rồi!
Tôi im lặng, ông ấy đến đây không phải là thăm tôi sao??. Chỉ là lời từ biệt đi Mỹ đối với tôi. Tôi cứ ngỡ là ông ấy biết hối lỗi nhưng mọi thứ đã ngoài tầm kiểm soát.
Tôi mỉm cười nhạt nhẽo nhìn hai người. Ông ta lấy trong bóp ra một mớ tiền lớn rồi quăng xuống giường tôi. Khuôn mặt lạnh nhạt với tôi vô cùng. Ông nói.
- Đây là số tiền đủ cho mày xuất viện. Số còn lại tao sẽ chuyển khoản cho mày!
- Ba nghĩ sẽ lo cho tôi 1 tháng hay 2 tháng đây? Một năm hay hai năm???... Ba nghĩ ba
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-ban-than/1714124/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.