/ Sáng hôm sau /
Tôi được đánh thức bởi cái đồng hồ ấy, ngồi dậy, vươn vai, khẽ " ahh " 1 tiếng.
Cánh vai tôi đau và nặng nề, chắc là hôm qua học nhiều quá nên bây giờ mới đau. Thân thể tôi rất là tiểu thư, làm việc nặng hay nhẹ cũng đều đau lưng hay cánh tay, chân. Tôi cũng không biết tôi được di truyền từ ai nữa =)))).
Tôi đứng dậy nhẹ nhàng, rồi VSCN, thay đồ và chuẩn bị cặp. Vừa bước xuống lầu, đã thấy mẹ. Mẹ tôi chuẩn bị đồ ăn, vừa thấy tôi, bà tươi cười như lời chào buổi sáng, Tôi cũng đáp trả bằng cái nụ cười tự nhiên.Wow, mùi thơm hấp dẫn đến lạ thường, bụng tôi đã đánh trống rồi. Không ăn cũng không sao. Nhưng mà cũng gần trễ rồi, mình đã hứa với mẹ hôm nay sẽ ăn cùng bà, không thể nào quên lời hứa được.
Bà vội nói.
- Nếu không ăn thì đừng nhẹ mặt mẹ!_Bà ra lệnh cho tôi.
- Dạ vâng, hôm nay con đâu có đi đâu, con ăn với mẹ rồi sẽ đi học!
Bà vội mừng rồi cười, bới cho tôi một chén cơm đầy. Nấu cho tôi toàn đồ ăn ngon
Bà cằn nhằn nhưng tôi vẫn cười
- Nếu muốn học thì phải ăn có sức chứ. Con phải ăn hết nhé!
- Vâng._Tôi cười.
Vừa ăn, vừa gắp cho mẹ vài món. Nhìn mẹ cũng hơi gầy, tôi cũng buồn lắm.
Tôi và mẹ nói chuyện vui vẻ.
Ăn xong, tôi vội chào mẹ đi học. Rồi, tôi lấy xe đạp, chạy lon ton đến trường. Ngày nào cũng vậy.
Tới trường, tôi cất xe đạp rồi chạy nhanh vào lớp, sợ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-ban-than/165637/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.