Khi xử lí xong, lúc đó bọn tôi đi vức rác thì lại thấy hắn nữa, đúng là mệt thật.
- Đi lẹ lên coi... Sao mày chậm như rùa thế?
- Từ từ má ơi...
Nhỏ vức xong, tôi kéo tay nhỏ chạy thật nhanh về lớp tránh ánh mắt của hắn, cái ánh mắt xa lạ đến tôi phải run sợ. Hắn chạy lướt qua tôi, vô tình chạm mặt và đụng trúng tôi, không 1 lời xin lỗi dành cho tôi. Nhỏ bực bội chửi.
- Bộ chó dí chạy dữ vậy? Chạy sút cần câu luôn dị mẹ! Thứ gì!!!
- Thôi bỏ đi...
Tôi bước vào lớp lúc đó đã đánh trống rồi, bọn tôi vẫn chưa học bài, hên cho tôi tiết này tôi đã trả bài miệng rồi. Cô bước vào lớp với cặp kính dày, ẩn sâu đó là ánh mắt vô cùng sắc bén nhìn chúng tôi.
- Ngồi đi.
______________________
- Hôm nay kiểm tra miệng 15"
Bọn tôi úp tập sách lại, nói thật trong đầu tôi chả lấy 1 chữ, nếu gọi ngay tên tôi thì có lẽ tôi sẽ phải thài luôn cho rồi. Nhưng thật trùng hợp tôi lại là người đầu tiên được gọi lên. Đời như đống phưn =))))
- Phát biểu định luật bảo toàn khối lượng. Và làm bài tập số 4a.
- Thưa cô... Định luật bảo toàn khối lượng là...
2 phút sau, tôi chả nhớ gì hết, định nghĩa cũng chả nhớ huống chi là lên làm bài tập, cứ thế tôi ăn con 0 và về chỗ.
Nhỏ nhìn tôi lắc đầu, rồi nhíu mày.
- Sao không quay xuống.
- Mày điên à? Quay xuống cho 2 đứa nữa điểm hả?
- Thà vậy. Chứ mày đéo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-ban-than/165633/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.