Buồn ngủ quá đi mất, sao mẹ gọi giờ thiêng thế, mới 6h " Hy chán nản, mắt lim dim ôm anh người yêu của mình mà nhõng nhẽo
6h là dậy được rồi đấy nhóc ạ " Nam nhìn em gái mình mà thấy hết cứu
Hy lắc đầu nguây nguậy " 6h vẫn sớm, quá sớm "
'Bây giờ cũng 7h rồi mà " Hào cười, cúi đầu tay xoa đầu mèo con đang làm nũng trong lòng mình
Hy vẫn lắc đầu " Hông muốn đâu, muốn ngủ thôi "
" Cứ để cậu ấy ngủ cũng được mà, em với anh đi mua chút đồ để trang trí nhà nha " Tuyết cười nhẹ nhìn Nam
" Ừm cũng được, vậy tao với Tuyết đi mua đồ, mày ở nhà trông nhà với trông con báo nhà tao đấy nhá " Nam cười cười
Hào phì cười " Ờ"
Nói rồi Tuyết với Nam đi mua đồ để trang trí nhà, Hào ở nhà ôm Hy ngủ, ngồi ở thảm làm việc của công ty trên máy tính
Lúc này có khách đi vào quán, Hào không nhìn lên mà vẫn dán mắt vào máy tính, miệng nói với khách " Xin lỗi hôm nay quán không bán, qua Tết mới bán trở lại "
" Ah... hôm nay em đến đây là để gặp anh " Là một cô gái khá xinh đẹp, lúc đi vào nhìn thấy anh đang ôm cô thì khựng lại, mặt cũng cứng đờ
Hào nghe tìm mình thì ngẩng đầu lên nhìn " Tôi có quen cô à"
'..... Em là học sinh cùng lớp với anh ở Bách Khoa, em nghe mọi người nói anh sống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-ban-than-anh-trai/3617923/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.