Đến tối
" Muốn đi chơi ấy hửm? Em biết em vẫn còn yếu sau cơn ốm kia không " Hào nhếch mày, lau tóc nhìn cô
" Em khỏe rồi mà, em muốn đi chơi, đã rất lâu rồi em chưa lên Hà Nội nữa " Hy bĩu môi, đung đưa chân nhìn anh
Hào vắt khăn lau đến thành ghế, đi lại " Ra ngoài lạnh lắm, để hôm khác đi cũng được mà "
" Em muốn đi chơi " Hy phụng phịu, nhìn anh
" Không " Hào cầm áo mặc vào, lạnh lùng nói
Hy bĩu môi, phụng phịu đi ra khỏi phòng
Hào thở dài, anh cũng chỉ muốn tốt cho cô thôi mà, sao lại giận rồi
Anh nghĩ cô ra ngoài xem ti vi thi cũng không sao nên vào bàn ngồi vừa học vừa làm việc
10h
" Ê Hào có nhóc Hy trong đó không, tao đưa nó ái này " Nam gõ cửa, nói vọng vào
Sáng sớm nay mẹ anh có nhờ đưa hộ cho cô nhưng anh quên mất, vừa nhìn thấy mới nhớ ra
" Không có, chắc ở phòng khách xem ti vi hay sao đó " Hào nhìn ra, đứng dậy mở cửa
" Làm đếch có " Nam ngơ ngác
Hai người im lặng nhìn nhau
" Mẹ nó, đã bảo lạnh không được đi ra ngoài rồi mà " Hào cằn nhằn, vò đầu bức bối
Cô người yêu này của anh đúng là cứng đầu mà, dặn dò mà không nghe gì hết, đã thế còn mới ốm xong cô mà bị gì chắc anh không muốn sống nữa đâu
" Mày ở nhà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-ban-than-anh-trai/3586450/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.