Người nhà nhìn cô bị như vậy mà đau lòng không thể làm gì được
Dù ngủ nhưng miêngn cô vẫn gọi tên anh, cho thấy đối với cô, anh quan trọng đến mức nào
Cả gia đình nhìn nhau, vừa muốn báo cho anh vì lo lắng cho cô nhưng cũng sợ báo cho anh cô lại giận họ
Cả nhà chỉ biêta nhìn nhau mà thở dài bất lực
Bệnh của cô càng ngày càng tăng mà chưa có dấu hiệu giảm, họ đành phải gọi cho anh
Có thể bây giờ người cô cần nhất chính là Hào chứ không phải một ai khác, nhưng cô vừa sợ anh mắng vừa lo nhỡ việc của anh nên mới bảo mọi người không được gọi
Hào đang trong tiết học thì nghe thấy điện thoại, xin phép ra ngoài nói chuyện
" Có chuyện gì sao ạ " Hào ấn nút nghe
" Con có đang bận không, ta có làm phiền con không vậy " Mẹ cô có chút gấp gáp nhưng vẫn phải hỏi xem anh có bận không
Hao nghe giọng mẹ vợ tương lại gấp gáp thì ngờ vực hỏi " Không bận ạ, có chuyện gì sao cô "
" Xin lỗi vì đã làm phiền con nhé, nhưng bé Hy ăn uống lạnh quá nhiều lên đâm ra bị sốt nặng, mà mãi vẫn chưa giảm, con bé cứ gọi tên con nên là ta mới gọi cho con chút để hỏi xem con có thể..... " Mẹ cô ngập ngừng, dè dặt hỏi
" Để con thu xếp việc rồi về ngay, nhờ mọi người chăm sóc em ấy ạ " Hào nghe cô bị bệnh thì lo lắng sốt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-ban-than-anh-trai/3586448/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.