" ....... Em vô dụng, em lúc nào cũng được nhà bao bọc hết, em rút khỏi hội là được đúng chứ " Hy ngồi dậy ôm con mèo lủi thủi rời đi
Cô nghe những lời khó nghe từ anh thì sốc, từ lúc gặp đến giờ anh chưa bao giờ nói cô như vậy hết, luôn dung túng cho hành động của cô. Cô cứ nghĩ anh cũng sẽ có một chút gì đó với mình nhưng chưa muốn yêu đương nên mới từ chối, thì ra là nể mặt anh trai cô thôi. Mấy hôm trước cô mới bị anh từ chối, anh biện lý do nhiều việc, cô tỏ tình anh 49, anh từ chối 49 lần
Hồi trước cô thừa nhận mình vô dụng, không làm được việc gì nhưng bây giờ cô làm rất nhiều viễ của hội học sinh, chỉ có điều cô làm ở nhà trong đêm, anh nói anh nhiều việc, cô làm số lượng gấp đôi công việc chỉ là chẳng ai biết, nên mới buồn ngủ như vậy
Cô luôn muốn anh luôn luôn đúng, anh nói cô vô dụng cô chấp nhận, anh muốn cô rời khỏi hội học sinh cô cũng sẽ rút để anh khỏi phiền lòng về cô
Cô ôm hai bé mèo của mình đi lên nhà kho chứa đồ ở tầng thượng, dọn sạch sẽ nằm lên bàn ngủ, cô thật sự rất buồn ngủ không thể gắng gượng được nữa
" Anh nói vậy có hơi quá, cậu ấy......" Tuyết nhìn cô rời đi mà kinh ngạc
Không phải trước kia cô kể là cô trong hội học sinh vì có anh sao, cô có thể làm mọi thứ cho anh ấy, sao cô lại muốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-ban-than-anh-trai/3586437/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.