Rõ ràng cô chỉ coi anh là tình nhân một đêm để trả thù tâm lý mà thôi. Cô đường đường là một tổng giám đốc, mà anh cũng vậy. Nhưng cô ẩn dật trên thương trường, thân phận tổng giám đốc Triệu Thế Vương luôn là bí ẩn với cánh nhà báo và thị trường, thậm chí còn là bí ẩn với chính những nhân viên công chức trong tập đoàn. Cô là người quyền lực ăn trên ngồi trước luôn khiến người đối diện run rẩy khi nói chuyện bởi chất giọng lạnh tanh của mình.
Mỗi lần họp khẩn cấp đối với nhân viên của triệu thế vương đều là tra tấn cực hình. Địa ngục trần gian. Đàn ông ư? Đối với cô chỉ là một thứ để tiêu khiển, anh cũng vậy mà thôi. Trong một đêm, họ phát sinh quan hệ. Còn anh thì ngộ nhận cô là do đám bạn đẩy đến, cũng không do dự chiếm đoạt cô.
Số cô quả thực khổ. Số anh cũng đâu khá khẩm hơn? Đương kim tổng giám đốc Cố Thị mà bị cô tưởng lầm là trai bao, sau khi lăn lộn lại bỏ anh đi, trên bàn để lại một bộ âu phục và một mảnh giấy. Tổng giám đốc Cố Thị thì ai mà chẳng để ý, con rùa vàng của mọi cô gái trên Đài Bắc, hào hoa, phong lưu là thế mà lại bị vật ra giường thì thử hỏi có ức không?
Khó tin hơn là, người lặn lộn mây mưa trên giường với cô đêm hôm đó lại chính là anh trai của anh. Càng chấn động hơn đó là anh trai của anh lại là người yêu của cô gái đã lăn lộn trên giường đêm hôm đó. Một mối quan hệ hổ lốn tréo ngoe. Đáng tiếc một điều là đã lỡ bắt đầu rồi nên bây giờ có ngừng lại cũng không kịp nữa.