Hôm đó là thứ 6 ngày 13.
Cái lúc mà tôi đang ngái ngủ thì điện thoại thông báo tin nhắn gửi tới, ngáp ngắn ngáp dài tôi lồm cồm ngồi dậy mở tin nhắn ra đọc.
Ôi mẹ ơi, cái tin nhắn này.
Mới sáng sớm ra, cậu ta đã gửi tin nhắn trù ẻo tôi rồi.
"Mi sáng hảo nha bà già dê:v Thức dậy đi đánh răng bị vấp té, ăn sáng thì bị ngẹn, đi học thì té xé, vào lớp bị ngã,.. ra về bị té xe.,:v" (ặc...có ai chúc như thế bao giờ đâu chứ)
"Sáng hảo ta nguyền rủa mi đi học bị ngã xe, vào lớp thì bị giáo viên gọi, đang ăn thì bị sặc....cho mi biết thế nào là thứ 6 ngày 13."
Tôi cũng không chịu thua nhắn lại nguyền rủa cậu ta. Rồi bỏ đi vệ sinh cá nhân.
Nhờ lời chúc của cậu ta mà tôi không khỏi khiếp sợ, làm việc thì chậm chạp, chỉ sợ bị ngã hay là gặp vận đen.
Lên cấp ba, tôi chỉ phải học có nửa ngày. Cái khoảng thời gian mà mọi người được nghỉ ngơi thì tôi lại phải cùng nhỏ bạn lóc cóc đạp xe đạp ra bến xe để đi học.
Thứ 6 ngày 13 linh thật, lúc soạn sách vở thì làm rơi điện thoại. Gọt bút chì thì bị đứt tay. Haizzz lời chúc tốt đẹp của cậu ta giờ đã thành hiện thực rồi.
Đang bực mình đã vậy cậu ta còn vui vẻ nhắn lại:
"Rất tiếc em ạ, anh đây chẳng bị sao cả"
Ông trời thật là bất công mà.
Tôi bực bội nhắn lại:
"Còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-ao-ket-thuc-se-rat-dau/3214817/quyen-1-chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.