Tâm trạng của tôi hôm nay không còn mệt mỏi, buồn bã như ngày hôm qua. Ngày hôm nay tôi tươi cười vui vẻ hơn trước cũng một phần vì sáng sớm đã nhận được tin nhắn từ một người. Không phải là vì dòng tin nhắn chúc buổi sáng, mà là vì... người đã gửi tin nhắn đó.
Hôm nay ngày 9 thắng 6 năm 2016
Tôi bắt đầu nghỉ hè cũng được cả một tháng, hầu hết thời gian này, tôi chỉ quanh quẩn đi học hè vài hôm, ở nhà hoặc xuống chơi với bà, à mà khoan
còn có cả một việc vô cùng, vô cùng quan trọng nữa, chính là nhắn tin với một ai đó.
Gần đây, cứ mỗi lần tôi cầm điện thoại là lại cười khúc khích, có lẽ là hơi lạ nên nhỏ Trân mới lân la dò hỏi tôi:
"Ê, nói chuyện với anh nào vui thế, kể nghe xem!"
Tôi phân vân, có nên kể cho nó nghe về cậu ấy không nhỉ:
"Nói chuyện với một người, mày không biết đâu, tò mò"
"Ờ, con gái ai mà chả có tính tò mò. Thế có kể không???"
"Kể thì kể, mà không được nói cho ai đấy!"
Nó cười xòa, rồi tôi cũng bắt đầu kể cho nó nghe về cậu ấy. Kể từ chuyện tình cờ bình luận về bài viết của cậu ấy, rồi nói chuyện nhắn tin, rồi trở nên thân thiết. Ngày nào cũng nói chuyện với nhau. Cái bản tính tò mò, chuyên bới móc chuyện của con bé ngày càng trỗi dậy, nó hỏi:
"Cho xin nick, xem đẹp trai không?"
"Để làm gì, định nói chuyện hả không cho"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-ao-ket-thuc-se-rat-dau/3214800/quyen-1-chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.