Tôi chờ đợi phản ứng của cả lớp, đảo mắt qua một lượt, có người tin tôi có người lại cho rằng tôi nói dối, chẳng sao tôi vốn chẳng phải để tâm đến phản ứng của họ, cái tôi quan tâm chính là phản ứng “nam chính”, chỉ vậy thôi.
Cậu ấy đứng ở đấy, tôi thấy một chút gì man mác buồn tận sâu trong ánh mắt người con trai đó. Tôi nói vậy sai sao? Quen trên mạng được gọi là “yêu” sao?
“Vậy còn mật khẩu điện thoại của lớp trưởng thì là gì, không phải là ngày tháng năm sinh của người đó à?”_Tâm Lăng tiếp tục cố ý muốn dồn tôi vào thế bí.
“Là sao? Cậu động vào điện thoại của mình?”_Tôi ngờ vực hỏi. Bên cạnh, Hà Thy và Tô Quan huých vào tay tôi, nói nhỏ:
“Vân, tao xin lỗi, lúc ở trên xe tao lỡ miệng nói ra mật khẩu còn bảo đấy là người mày đơn phương, tao không cố ý?”
Đột nhiên tôi thấy mắt cay xè, cúi thấp mặt, nghẹn ngào nói với cô bạn:
“Phải nhưng bây giờ tớ không còn thích cậu ta nữa rồi!”
“Thật sao?”_Tâm Lăng tỏ vẻ bất ngờ.
“Mình ra ngoài một lát”_Tôi nói với các bạn, rồi chạy ra ngoài.
Khó khăn lắm mới lấy lại vẻ bình thường, bây giờ cả lớp cũng biết chuyện tôi yêu ảo rồi, tôi phải làm sao? Cả cậu ấy nữa, mọi chuyện trở nên rắc rối hơn, khi những người trong cuộc biết được đã khó xử. Nay lại cả những người xung quanh cũng biết, mọi chuyện rốt cuộc ra sao đây? Tôi quen với cậu ấy là sai sao? Lẽ ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-ao-ket-thuc-se-rat-dau/3214777/quyen-3-chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.