Trần Đăng vô cùng khó hiểu khi ngày hôm qua thằng bạn mình chịu đưa cô gái kia về ,trông biết lúc trên đường về có nói được câu nào dễ nghe hay không nữa .
" Này hôm qua đưa người ta về có nói được câu nào tử tế không đó " cậu ta quay xuống bàn của Tuấn Thần nhiều chuyện
Sau khi đợi hơn 1 phút thì phía đối phương mới có câu trả lời " không có "
" Trời ơi cơ hội tốt như vậy mà không chịu nắm bắt ,đây còn là gái đẹp nữa " cậu ta nói một tràng dài như một người ba dạy đứa con của mình vậy .
" Ra chơi rồi mau đi ăn thôi ,bộ định ở đây tám chuyện mà không đI à " Tạ Nhất lên tiếng sau cùng kéo hai người họ đi xuống căn tin.
Dòng người vội vàng lướt qua là có thật mà chỉ là xác suất thấp nhất để cảm nhận được trái tim của người mình thương mà thôi . Nhưng không biết lần này xác suất có cao như trước không
" Bội An đi ăn thôi hôm nay căn tin có món mới đấy còn có cả trà sữa vị dâu tây nữa " cô ấy cứ nũng nịu qua lại nên cô cũng đồng ý đi ăn .Vả lại bây giờ cô đang rất là đói nếu chỉ ăn tùy tiện chắc sẽ không ngon và no được.
" Được,chúng ta đi thôi " vừa nói xong là cô ấy đã kéo cô đi thật nhanh.Với mục đích là nếu đi trễ sẽ không còn gì cả
" Từ từ thôi "
Sau khi đến căn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-anh-tu-cai-nhin-dau-tien/2747221/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.