Ở trong công ty này vô cùng rộng không biết khu nào với khu nào cả. Nên biết nhìn sơ đồ dán trên tường gần thang máy mà xem thôi.
" Ting ...ting ...ting ...." thang máy vừa mở các vị lãnh đạo của công ty bước ra ,ai nấy cũng cúi người chào chỉ riêng cô đứng thừ người ra nhìn người đàn ông kia .
Phải,đúng là người đàn ông đó khiến cho cả đời cô không thể quên được dù đó chỉ là một cái bóng lưng thoáng qua mà thôi ..
" Chào sếp ,chào sếp ,chào chủ tịch" _ các nhân viên đứng qua một bên chào vị chủ tịch Vương Tuấn Thần..
" Cô là người mới à ,mau cúi người chào chủ tịch đi nếu không sẽ cho thôi việc đấy "_ lời nói của một cô nhân viên phòng kế toán nói với cô .Đến lúc này thì cô mới bừng lại rồi cúi người xuống nói ra ba chữ " chào chủ tịch " .
Vương Tuấn Thần dừng lại chỗ cô đang đứng sau đó nhìn quét qua người cô một lượt.Không thấy bản tên ,chức vụ vậy chắc là mới nhân viên thực tập thôi .Vài giây sau thì anh chỉ '' ừ '' một cái rồi rời đi
Khi thấy chủ tịch rời đi thì mọi người cũng đi xuống nhà ăn mà ăn cơm.Khu vực căn tin của công ty rất là rộng lớn.Bội An cô phải mất khá nhiều thời gian mới tìm thấy cô bạn của mình..
" Này sau cậu lâu thế ,đồ ăn đã nguội luôn rồi" _ Phan Quyên vừa nói vừa chỉ tay vào phần ăn được đặt ở trên bàn .
"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-anh-tu-cai-nhin-dau-tien/2747190/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.