Bội An thấy anh đứng nhìn khu nhà nơi đây thì liền lập tức nhíu mày lại ,ánh mắt thì tỏ vẻ không vui hình như anh ấy không thích nơi này thì phải.Nói đi thì phải nói lại từ nhỏ anh ấy đã sống trong gia đình giàu có thì làm sau quen với cuộc sống của dân thường như mình được chứ.
" Chủ tịch chúng ta lên thôi ,tôi đi trước dẫn đường cho " _ vừa nói xong cô liền đi lên trước, bước từng bước cầu thang cũng may là nhà cô ở tầng 2 nếu không sẽ đi rụng cái chân luôn cho mà xem .
" Cạch "
Bội An đẩy cửa bước vào , không gian nhà có hơi nhỏ nhưng đã được cô decor lại trông vô cùng đẹp mắt ,căn phòng thì cũng được dọn dẹp mỗi ngày nên mỗi khi về nhà cũng cảm thấy vui vẻ .Đối với cô nhà không phải là nơi để ngủ không mà nó còn là tổ ấm bình yên là một không gian để cô thư giãn nữa
Bội An cô bước vào trước rồi đi lại tủ giày lấy cho anh một đôi dép lê mang trong nhà .
" Chủ tịch ,dép lê của anh " _ Tuấn Thần nhìn cô có chút thừ người ra khi nhìn đối phương đặt dép lê xuống sàn nhà .
" Cảm ơn "
" Không có gì đây là việc nên làm " .
Sau đó thì anh cũng mang dép lê vào rồi đi vào trong phòng khách ngồi xuống,quả thật tuy nhà có chút nhỏ nhưng mọi thứ khá là sạch sẽ và ngăn nắp .
" Chủ tịch anh ngồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-anh-tu-cai-nhin-dau-tien/2747171/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.