Phan Thành cổng cô ra xe rồi đưa cô về nhà ,trên đường đi anh không ngừng luyên thuyên nói chuyện để cho cô đỡ ngại bởi vì anh biết cô gái này rất nhẹ nhàng,da mặt lại mỏng nữa nên ngại là điều hiển nhiên .
" Em đừng có chạm nước nhiều không là lâu khỏi lắm đấy """_ Phan Thành vừa lái xe vừa nói chuyện.
Bội An nghe anh nói như vậy cũng gật đầu rồi cám ơn người đàn ông này .Bỗng điện thoại cô reo lên phá tan cuộc trò chuyện hiện tại .
" Bội An mình về nước rồi vài bữa nữa chúng ta cùng nhau đi chơi đi """
"" Được,vậy vài ngày này nữa chúng ta gặp nhau """
Nói xong thì cô cũng cúp máy rồi bỏ điện thoại vào túi xách , không gian lại rơi vào sự yên tĩnh .Cô thì nhìn ngắm phố xá ở ngoài kia .
""" Đến nhà rồi em vào trước,cám ơn """
"" Tạm biệt """
Sau khi thấy cô lên nhà thì anh cũng rời đi nhưng ở phía xa xa đằng kia có một bóng dáng quen thuộc đó chính là Vương Tuấn Thần đang đậu gần đó . Chuyện là lúc nãy anh đã về rồi nhưng lại có chút không nỡ liền đuổi theo ở phía sau ..
""Không lẻ người đó là bạn trai của cô ấy sao ,hay chỉ là bạn """
Tuấn Thần tự hỏi tự trả lời rồi thở dài một tiếng .Đầu thì nằm gục trên vô lăng ,ánh mắt thì nhắm nghiền lại mà suy nghĩ một điều gì đó từ trước giờ anh chưa từng để ý đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-anh-tu-cai-nhin-dau-tien/2747159/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.