🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Nhớ ra vết thương toác miệng đầy oan ức, tôi nhăn nhó kêu lên:



– Chết tôi rồi, đã xấu rồi lại còn bị sẹo nữa, ế mất thôi!



– Ế làm sao được?



– Xấu thì ế chứ sao không?



– Xấu có đứa xấu yêu.



Thịnh vừa bôi thuốc lên má vừa an ủi tôi. Thịnh thật là quá đáng mà… Tôi buồn buồn cam chịu, đấy, trong mắt Thịnh chắc tôi là con quỷ dạ xoa chứ còn mơ mộng gì nữa. Chẳng hiểu sao lúc này lại thấy buồn ghê gớm, nước mắt cũng chẳng kiềm lại được. Nước mắt lăn vào vết thương mà tôi lại xót nảy lên, Thịnh liền lấy giấy ăn trên bàn dậm nước mắt trên má tôi, nhíu mày hỏi:



– Xót lắm à?



Tôi gật, chẳng lẽ lại nói tại anh chê tôi xấu nên tôi mới buồn sao? Thịnh bỗng thổi phù lên má tôi như để xoa dịu đi vết thương khiến tôi ngỡ ngàng, tim bỗng chẳng nghe lời mà lại đập loạn. Thôi… xấu cũng được, miễn là được ở bên Thịnh, được Thịnh quan tâm như lúc này… cứ vậy thôi là đủ rồi… Nghĩ vậy mà khóe miệng tôi khẽ cong, cảm giác buồn bã trong lòng cũng tan biến đi từ lúc nào.



– Cười mới xinh.



Tôi khựng lại như không tin vào tai mình, tim cũng ngưng một nhịp, mở to mắt quay sang nhìn Thịnh. Khuôn mặt trắng trẻo tượng tạc kia bỗng ưng ửng hồng, Thịnh khẽ e hèm rồi đứng dậy nói:



– Xong rồi đấy. Tủ thuốc trong phòng ngủ, cần gì cứ mở lấy. Bà ngoại tôi là bác sĩ, lần nào bà đến chơi

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-anh-tu-bao-gio/3387288/chuong-22.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.