Khi tôi trở lại bàn nước, Thịnh đã không còn ở đó. Tôi ngồi xuống ghế, mở giấy xem lại ghi chép. Hiện tại ở đây còn mười bao xi măng, cát thì chắc mai phải lấy thêm một xe nữa. Ngôi nhà này đang ở giai đoạn trát xi măng, ba thợ gấp rút hoàn thiện tầng một, bên ngoài là bốn thợ nữa, ba người trát, còn một người phải gánh phần việc của tôi, tiếp xi măng trộn cát vào xô đưa lên cho người trát. Thiếu hai người so với hôm qua mà công việc tiến triển chậm hơn hẳn. Không biết Thịnh có thuê thêm thợ nữa hay không?
Tôi nghe tiếng xe máy, giật mình quay ra, thấy Thịnh gạt chân chống, tháo mũ bảo hiểm gài lên xe rồi tiến lại, tay anh ta xách theo một cây thuốc lá. Tôi nhíu mày. Tôi thực sự chẳng thích mùi thuốc lá tẹo nào, có điều thợ thích thì cần phải chiều thợ thôi. Tôi để ý thấy Thịnh không hút, bất giác lại thấy vui vui. Ôi… Thịnh có hút hay không thì có liên quan gì đến tôi chứ?
Thịnh vừa đón lấy cốc nhân trần đá từ tay tôi, tôi liền nói:
– Tôi đã ghi lại vật liệu hiện có, tôi nghĩ mai cần đổ thêm một xe tải cát như hôm trước anh ạ.
– Ừm. Cô xem còn mua gì nữa không?
– À… hiện tại còn mười bao xi măng, chưa cần mua thêm.
– Đây, cô đặt hộ tôi, cả tiền ăn cho thợ tuần này, năm mươi nghìn một người một bữa. Sáng cô dậy sớm đi chợ giúp tôi, tôi đặt cái bếp ga rồi, chốc họ giao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-anh-tu-bao-gio/3387277/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.