Chương trước
Chương sau
Người con gái xinh đẹp như hoa mà anh ngày đêm nhớ nhung đang ngồi đối diện với bạn thân của anh. Trong một không gian đầy lãng mạn, cô đưa món quà trong tay tặng cho người đàn ông đối diện, miệng nhỏ gọi A Kiêu đầy ngọt ngào và tình tứ như thế.

Còn người bạn thân của anh đang mỉm cười yêu chiều, đưa tay ra nhận món quà nhỏ trong tay cô gái, vì cô ấy mà bỏ rơi bạn thân, người con gái Hàn Kiêu đang theo đuổi là Triệu Đoan Mẫn đúng không? Thế mà hồi chiều anh còn thầm chúc phúc cho bạn anh tán đổ được cô gái đó, mẹ kiếp, thật trớ trêu mà.

Lâm Quân Phong đi đến đứng sau lưng Triệu Đoan Mẫn, ánh mắt hình đại bác nhìn Hàn Kiêu.

Hàn Kiêu ngỡ ngàng nhận ra Lâm Quân Phong, anh kinh ngạc lên tiếng:

- Quân Phong, sao cậu lại ở đây?

Triệu Đoan Mẫn nghe thấy câu này, toàn thân cô chợt cứng đờ, sẽ không phải có người trùng tên với người cô đang nghĩ tới đấy chứ.

Lâm Quân Phong nheo mắt nhìn Hàn Kiêu, anh nghiến răng:

- Cô gái mà cậu nói muốn theo đuổi là vợ sắp cưới của tôi à?

Lâm Quân Phong kéo một chiếc ghế ngồi xuống bên cạnh Triệu Đoan Mẫn, anh nhìn cô chăm chú, thâm tình:

- Mẫn Mẫn, em có biết những ngày qua anh tìm em vất vả như thế nào không?

Triệu Đoan Mẫn không nghe nhầm, cũng không nhìn nhầm,Lâm Quân Phong đã đến đây, cuối cùng anh vẫn tìm được cô, anh lại là bạn của Hàn Kiêu sao? Trái đất này cũng tròn thật đấy.

Hàn Kiêu mất một lúc mới load kịp những gì Lâm Quân Phong vừa nói. Cái gì mà vợ sắp cưới, cái gì mà Mẫn Mẫn, Lâm Quân Phong lại quen biết Triệu Đoan Mẫn sao?

- Quân Phong, cậu đang nói cái gì vậy? Cậu và Mẫn Nhi …

- Cậu đang theo đuổi vợ chưa cưới của tôi đấy.

Lâm Quân Phong gằn từng chữ.

Hàn Kiêu liền đen mặt.

- Ai là vợ chưa cưới của anh?

Triệu Đoan Mẫn lên tiếng phản bác, người đàn ông này mở miệng một câu vợ chưa cưới, hai câu vợ chưa cưới, cô và anh đã kết thúc rồi.

- Bảo bối, đừng giận anh nữa, về nhà với anh có đi được không?

Lâm Quân Phong vòng tay muốn ôm lấy Triệu Đoan Mẫn dỗ dành nhưng lại bị cô đẩy ra.

- Lâm Quân Phong, chúng ta đã chia tay rồi, xin anh đừng làm phiền tôi nữa.

Cô quay sang nói với Hàn Kiêu.

- A Kiêu, anh đừng nghe Lâm Quân Phong nói bậy, tôi và anh ấy không có quan hệ gì cả.

Hàn Kiêu nghe vậy hai mắt liền sáng lên, Triệu Đoan Mẫn đang giải thích với anh, vậy là anh vẫn còn cơ hội rồi.

Lâm Quân Phong nghe Triệu Đoan Mẫn gọi Hàn Kiêu là A Kiêu, lại phủ nhận mối quan hệ của hai người anh cảm thấy thật là đau, cô sợ Hàn Kiêu hiểu lầm nên vội vàng giải thích sao?

- Mẫn Mẫn, chúng ta có quan hệ thế nào chắc cũng không cần anh phải nói ra cho Hàn Kiêu biết đâu nhỉ? lời anh đã nói trước đó với em anh vẫn không bao giờ quên, anh sẽ thực hiện lời hứa của mình, cưới em làm vợ.

Lâm Quân Phong nhìn Triệu Đoan Mẫn đôi mắt đã có mấy phần đau lòng đượm buồn, Triệu Đoan Mẫn sửng sốt nhìn anh. Không phải cô không cảm nhận được tình cảm thâm tình của anh dành cho cô nhưng bọn họ còn có thể sao? Chưa nói đến cô vẫn còn chưa hết giận chuyện giữa anh và Tiêu Như Lan đâu.

Hai người nhìn nhau nhất thời không nói gì, một màn này rơi vào mắt của Hàn Kiêu lại khiến anh giống như người thừa, anh cảm thấy giữa Lâm Quân Phong và Triệu Đoan Mẫn có một loại tình cảm khiến cho người ngoài không thể chen chân vào được.

- Quân Phong, tôi không biết giữa cậu và Mẫn Nhi trước đó có chuyện gì nhưng nếu cô ấy đã chia tay với cậu thì giờ cô ấy là người tự do. Tôi có quyền theo đuổi cô ấy và tôi sẽ theo đuổi cô ấy.

Hàn Kiêu cũng khẳng định, coi như anh nhân cơ hội này tỏ rõ lòng mình cho Triệu Đoan Mẫn biết rằng anh cũng có tình cảm với cô và muốn theo đuổi cô.

Triệu Đoan Mẫn không ngờ Hàn Kiêu lại nói ra như vậy, cô chỉ muốn mượn Hàn Kiêu làm lá chắn thôi nhưng anh lại nói muốn theo đuổi cô khiến cho cô rất khó xử. Cô không có tình cảm gì với Hàn Kiêu cả, nếu cô biết anh thích cô mà vẫn lợi dụng anh thì cô đúng là kẻ không ra gì rồi. Lúc này đây Triệu Đoan Mẫn một lần nữa chỉ muốn chạy trốn khỏi đây thôi.

Lâm Quân Phong nghe Hàn Kiêu nói anh cảm thấy rất tức giận:

- Hàn Kiêu, cậu là muốn tuyên chiến với tôi à? Tôi và Mẫn Mẫn chỉ đang có hiểu lầm thôi, cô ấy giận dỗi nên mới bỏ đi, cô ấy là người của tôi, cậu nếu muốn cướp người trong tay tôi,tôi cũng không ngại trở mặt với cậu đâu.

Lâm Quân Phong anh là ai chứ? Muốn đào góc tường nhà anh à? Không có cửa đâu, cửa sổ cũng không có.

Thấy Lâm Quân Phong và Hàn Kiêu có vẻ như sắp xảy ra xung đột, Triệu Đoan Mẫn liền nói:

- Quân Phong, em đã nói rồi, chúng ta chia tay, em không muốn có bất kỳ dây dưa gì với anh nữa. Còn Hàn Kiêu, em xin lỗi, em không thể tiếp nhận tình cảm của anh được, đừng theo đuổi em làm gì vô ích, anh xứng đáng gặp được người con gái tốt hơn em.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.