Châu Mạn Đình và Triệu Đoan Mẫn không ngờ Tiêu Dã lại có thể vô tình đến vậy. Hi vọng duy nhất của Châu Mạn Đình cũng tan thành mây khói, cô ấy thất vọng khóe mắt đã đỏ hoe.
Triệu Đoan Mẫn cũng không ngờ Tiêu Dã sống trong tòa biệt thự giàu có như vậy lại không có chút lòng thương nào đối với người chị gái ruột nghèo khó của mình, cô lên tiếng thay Châu Mạn Đình:
- Chú Tiêu, chú không thể vô tình như vậy được, cho dù chú không có tình cảm thân thiết với người chị gái ruột thì chú cũng không thể nói những lời như vậy. Về tình, cháu sẽ không nói đến nhưng về lý, số tài sản ông cụ để lại, chị gái chú có quyền lợi được thừa hưởng ngang bằng với chú. Năm xưa ông cụ từ Tiêu Ngọc cũng chỉ là nói miệng, pháp luật bây giờ nếu chú muốn thừa hưởng tất cả số tài sản của ông cụ để lại thì phải có chữ ký của các thành viên trong gia đình mới xem như hợp pháp. Cháu nghĩ chắc chú cũng biết điều này nhỉ?
Khá lắm, cô bé này đúng là miệng lưỡi rất sắc bén. Tiêu Dã cũng không phủ nhận lời cô bé này nói rất có lý. Nhưng như vậy thì đã sao? Ông ta ở đây có tiền có thể sai khiến được tất cả nhưng nếu bỏ tiền ra như vậy chi bằng bố thí cho mấy người này còn hơn. Ông ta cũng không muốn mang danh là kẻ bạc tình bạc nghĩa.
- Cháu nói rất đúng, cô bé, nhưng cháu nghĩ các cháu có thể chống lại ta sao?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-anh-trai-cua-chong/3477507/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.